vạn niên thành cổ thuở xưa xây bằng xương lính máu thừa của dân bi ai đau xót trăm lần kêu ca cũng chẳng tới phần của ta ấy là tích cũ đã qua nay thời tích mới diễn ra giữa đời vạn niên thành đó ở nơi cát và sóng biển bốn nơi ập vào đất thế hung dữ làm sao trăm dân cức khổ cơ nào bấy nhiếu theo thiên tượng, báo đôi điều cho trăm dân biết chớ siêu lạc lòng vạn niên xây đắp chưa xong nhưng mà tâm trí trong lòng đã gây bao nhiêu sóng gió dập dày bao nhiêu binh biến giữa ngày và đêm thành cổ kia khắc thành tên vạn niên thời mới cũng liền với ta thôi thời thời thế đã qua vạn niên thành ấy ngây ra giữa đời để rồi sóng gió dập vùi vẫn cứ êm ái gọi người tới thăm
Mới vào hè mà nắng đã như thiêu đốt... Trên công trường xây dựng đền Thánh Hoàng Bơ thợ thuyền và dân thôn chắc là vất vả lắm đây? Nguyện ơn Thánh Hoàng cho công việc được chu viên. Ô, sao mình đang đọc thơ "Đại Gia Y- tức hiểu nôm là Nguời Thầy thuốc vĩ đại" có lẽ thế, lại nhớ đến nhà Hoàng ghê? Mình đúng là bọn đồng bóng lòi tói... Nhưng có lẽ thơ Đại Gia Y quá sâu sắc, quá thâm thúy thành ra tớ chẳng hiểu gì? Chán thật! Thơ với chẳng thẩn...
Nguyện cầu đức thánh Hoàng Bơ Phù cho thành Vạn Niên Cơ sớm thành Để cho nô nức yến oanh Đồng khí tương ứng, đồng thanh tương cầu Nguyện ngài tỏ rõ đạo mầu Hiển hình biến tướng trước sau rành rành Để cho những kẻ còn ganh Phải chịu quả báo nghiệp rành dày sâu Dù không ác nghiệt cơ cầu Nhưng mà đạo thánh nhiệm mầu cổ kim Ăn ở lòng cá dạ chim Tỏ ra hoa súng hoa sim hoa hòe Môi trề như thể cá mè Kiếp sau không tật cũng què chân tay
Vạn niên thành vạn niên thành Tên xưa lưu dấu lưu danh muôn đời Tiếng nhơ biết tỏ cùng ai Tiếng oan tiếng trách tiếng lài tiếng non Dạ sầu bụng héo lòng hon So thành vạn dặm thủy hoàng năm xưa Mạnh khương khóc một đêm mưa Đoạn thành sập đổ nay chưa phục hồi Đau lòng nay đã nguôi ngoai Tích xưa kể lại những ai đó còn Ai còn thuộc sử nước non Đông tây kim cổ thì còn khắc ghi Cổ thành mất dấu mô ni Để cho chi rứa hồ hề oán ai Lưng chòng nước mắt vãn ai Còn lưu thân xác trong ngoài thành kia Lưu tâm khắc một lời thề Tham sân si hận lại về với không Nam mô sắc sắc không không Những ai còn đó trong lòng khắc ghi
Vạn Niên Cơ là tên của Lăng vua Tự Đức, trong quá trình xây lăng do dân phu bị hà hiếp mà dẫn đến nổi loạn, nên mới có câu Vạn niên là vạn niên nào, Thành xây xương linh, hào đào máu dân. Thế mới biết công sức của dân đen chỉ là để phục sự kẻ đứng đầu. Do đó Minh quân thì lương tể, vua sáng thì có tôi hiền. Bạo chúa thì sao có hiền thần phủ trợ được. Xưa vua Trụ thất đức làm cho thiên hạ ngả về Chu mà mất cơ nghiệp. Bọn nịnh thần Vưu Hồn. Bí Trọng đến đoạn cuối cũng phải chết thảm thương. Đến nỗi lên đài phong thần làm 2 ngôi sao xấu là La Hau và Kế Đô thực bọn nịnh thần tiếng để ngàn thu không hết. Âu lịch sử cũng là cảm hứng của thơ ca, không có việc xây Khiêm Lăng của vua Tự Đức thì ngày nay làm sao có di sản văn hoá thế giới Cố Đô Huế, làm sao có cảm hứng cho chúng ta sáng tác thi ca trong topic này nhỉ. Vạn vật sinh ra đều mang trong mình sứ mạng riêng của nó.... Âu cũng là thời sinh ra thế.