"Gần xa náo nức tưng bừng Rủ nhau bái yết cửa rừng suối Ngang Trên cung cấm thượng lầu mẫu giá ngự Suốt đêm ngày cô hầu cận mẫu Suối Ngang... ...Quở ai trong dạ bồi hồi Ruột gan nóng sốt như sôi như bào Đặt mình là thấy chiêm bao Đã hay đau ốm lại hao tốn tiền Biết ra thời nhẹ như tên Nhược bằng kô biết như thuyền bỏ neo Quở cho tẳm chứng hiểm ngèo Khi thời lội suối lúc trèo lên cây Làm cho lòng dạ vơi đầy Cơm ăn chẳng được nước rầy cầm hơi thuốc vào lại vã mồ hôi phép Thánh uy trời không đổi được đâu Trần gian nên kô ngờ cô Bé Thượng Cô đã chấm đồng thì đừng có kêu van Còn ai trốn tránh chưa hầu Biết danh cô Bé phải mau về đền Đôi hài quả nón dâng lên Tiến về Tứ phủ, trình lên Bơ tòa Độ ng` đi nụ về hoa Đi tươi về tốt, đi xa về gần Ai thời có phúc có phần Thay quyền Vương Mẫu cầm cân cõi phàm Thương ai núi ngọc non vàng Buôn may bán đắt nhẹ nhàng thảnh thơi Cô cho tài lộc hơn người Phúc cao thọ hưởng đời đời ấm no Tâm thành khấn nguyện cô cho Nhớ mà giả lễ đừng vờ quên đi Muốn quên cô cũng cho quên Một lần kô trả, bắt đền thành ba Tiên cô vốn tính hay là Trần gian kô biết cô đà trêu chơi Giận ai cô chẳng trả lời Làm tôi cô bé suốt đời thành tâm Ba mươi mồng một hôm Rằm Hương hoa lễ vật thành tâm đảo cầu Hôm nay tiến bản văn chầuKHuông phù đệ tử sở cầu tòng tâm"
Mời mọi người đọc bản văn đầy đủ do Phúc Yên biên tập chỉnh soạn: Nhang thơm giãi tấm lòng thành Thỉnh mời Cô Bé ngàn xanh ngự về Trên Bát ngát trăm hoa đua nở Kẻ ngược xuôi qua lại cúc cung Chơi đâu thời đó vui mừng Dạy chim oanh hót dạy người rừng bán buôn Có phen dạy vượn ru con Con kêu con hót nỉ non buồn rầu Một đàn cầm thú bảo nhau Con kêu con hót con tâu con quỳ Con bay trước cửa rù rì Giọng như chim sáo tì ti tinh tà Dạo chơi khắp hết gần xa Đêm đêm biến hiện vào ra cửa rừng Phép màu lục trí thần thông Lầu hồng phủ tía thánh cung ra vào Đêm đêm gác tía võng đào Cây xanh mắc võng cành cao cợt cười Quở đến ai trong dạ bồi hồi Ruột gan nóng sốt như sôi như bào Đặt mình là thấy chiêm bao Đã hay đau ốm lại hao tốn tiền Biết ra thời nhẹ như tên Nếu mà ko biết như thuyền bỏ neo Quở cho trăm chứng hiểm nghèo Khi thời lội suối lúc trèo lên cây Làm cho lòng dạ vơi đầy Cơm ăn chẳng được nước rầy cầm hơi Thuốc vào lại vã mồ hôi Phép thánh uy trời khôn đổi được đâu Còn ai trốn tránh chưa hầu Biết danh Cô Bé phải mau về đền Đôi hài quả nón dâng lên Tiến về thánh phủ, trình lên bơ tòa Độ người đi nụ về hoa Đi tươi về tốt đi xa về gần Ai thời có phúc cho phần Thay quyền vương mẫu cầm cân cõi phàm Thương ai núi ngọc non vàng Cho buôn may bán đắt nhẹ nhàng thảnh thơi Cô lại cho tài lộc hơn người Phúc cao thọ hưởng đời đời ấm no Tâm thành khấn nguyện cô cho Nhớ mà trả lễ đừng vờ quên đi Muốn quên cô để cho quên Một lần không giả cô bắt đền thành ba Tiên cô vốn tính hay là Trần gian ko biết cô đà trêu chơi Giận ai cô chẳng chả nhời Làm tôi Cô Bé Thượng suốt đời thành tâm Ba mươi mùng một hôm rằm Hương hoa lễ vật thành tâm đảo cầu Hôm nay tiến bản văn chầu Khuông phù đệ tử sở cầu tòng tâm