Trưa hè gió nóng oi oi sóng vờn trên nước cua bơi rìa bờ Sóng không có gió thẫn thờ Gió không có sóng ngẩn ngơ trong lòng Đời người sóng gió có không Khi chìm khi nổi lúc trong khi ngoài Sóng ơi sao sóng đổi vai Để cho gió cuốn non đoài bờ đông Gió yên ôm sóng vào trong Khi mà gió nổi cuộn dòng sóng xô Gió ơi sao gió thẫn thờ Cuốn từng đợt sóng vào bờ bến xa Để rồi sóng trách móc là Sao gió lạnh nhạt với ta đến cùng Để cho xa mặt cách lòng Để cho vương vấn nhớ nhung tháng ngày Để rồi gió giật sóng dày Giận hờn chi đó tới nay vẫn còn Những ngày giông bão triền miên Sóng vờn vào gió gió liền hất văng
Đã mấy hôm rày im ỉm ngông Ai ngờ kẻ ấy chẳng cho không Năm ba bảy bữa khua chiêng trống Chỉ tiếc trong lòng chẳng thần thông Chẳng gió mà sóng mênh mông Hay là con tạo làm dông cõi lòng Biết đâu bến đục bến trong Người rưng ai trách đem lòng nhớ nhung
Người ơi! Xin chớ vội vàng Quớ quang , gió thổi váy nàng tốc lên Dịu dàng gió sẽ đến bên Lá đa anh tỉa ,quạt lên mát L......òng
Thong thả mà đưa quạt gió lên Kẻo mà váy tốc úp chặt tên Lẳng lơ quân tử khua váy đụp Lặn ngụp bao giờ chớ có quên
Đông vui quá! Ở đây có mấy nhà thơ nữa. Cho em xin hóng hớt mấy câu Diễn đàn ta rất lắm nhà thơ Hữu duyên tương ngộ thật tình cờ Giao lưu học hỏi thêm hiểu biết ......................................... Em học ít chữ cạn. Bác nào lời hay ý đẹp trợ giúp em câu cuối. hihi.
" Quân Tử mặc váy "??????:-/)=)))........ À , Đức Huy quên) Văn Khởi - Gái đĩ ....chớ dây nên Kẻo mà nóng trong ... ghừ !!!!! xé váyXmad: Túm mặt ấn vào ......... Đời lại " hên " =))=))
Cái bác này nhắc lần mấy rồi cứ học tiếng hán lắm rồi quên mất tiếng mẹ đẻ, thế mà còn làm thơ, ôi khổ quá, người dưng, chứ không phải rưng, học lại đi bác ơi
gió trưa nhè nhẹ bờ tre có đôi đưa nhỏ cặp kè bên nhau đôi chân bốn cái xì xào nước yên muống đuổi bờ ao đỉa nhiều nhanh tay bẻ vội cành xiêu gạt ngay con đỉa nó liều thế kia