Cái nắng Vắng biệt đi đâu Để bấy lâu Mưa dai dẳng trút xuống? Vạt rau muống, Ruộng đồng Màu trắng nước mênh mông. Nước vào cả trong bếp Dập tắt ngọn lửa hồng Không một khói! Đứng mà trông thôi đôi mắt mòn mỏi Trông trắng trời, Trông tia chớp rạch trên nón bà tôi. Bước chân bà lội Lút cả đầu gối, Ai cho bà Một vạt áo thật khô Cuộc đời bà thôi đừng kham khổ Thôi những chiều Mưa đổ, Tia chớp rạch ngang sân.