Anh à! Nếu anh là cơn gió Em sẽ là mây xanh Gió cho mây trong lành Mây không còn cháy nắng Nếu anh là biển lặng Em sẽ là mạn thuyền Để được gần anh nhất Nơi bến nhỏ bình yên Anh ơi! Dù tình yêu rất hiền Chưa một lần giận dỗi Nhưng lúc nhớ và đợi Lòng em vẫn lo âu Anh không hiểu được đâu Em là con chim khát Giữa tầng không bay lạc Giữa dòng đời đa đoan Anh nói: Anh sẽ là mưa ngàn Về trong cái chói chang Để chim em tắm mát Tình anh nước vô vàn Anh có biết? Chim sải cánh bay ngang Uống được bao nhiêu nước? Mưa có rơi lâu được? Rồi cũng tạnh nhanh thôi Mưa đến cũng chiều rồi Đừng là mưa anh nhé! Anh hãy là gió nhẹ, Giọt sương mỗi sớm mai! Tình em qua đêm dài Sớm mai về lóng lánh. 17.7.2011
Được lắm! Đúng là: Nghệ an nghe nức danh Ông Mười... Ninh Ngọc Lam làm thơ như "rót mật" ý. Nó cứ như cái cách người ta ngồi tâm tình với nhau, thỏ thẻ, nhẹ nhàng mà trong veo một màu thương nhớ của tình yêu trinh nguyên. Ai đã từng có những cảm giác của tình yêu ban đầu mới nở, của trái tim lần đầu rung động chắc sẽ thấy được những phút giây thăng hoa của tình yêu đôi lứa mà tác giả mang đến cho chúng ta hôm nay. Chúc mừng em. Với tư cách Mod, chúc em mỗi ngày sẽ có thêm thật nhiều vần thơ hay và đẹp hơn thế. Có em, "Mod của anh đỡ bị ế" hơn chăng?. hihi. Chào mừng Ninh Ngọc Lam người con của núi Hồng sông Lam đến với Trang thơ đầy yêu mến của chúng ta....