Ngủ Chung....

Thảo luận trong 'Thơ văn quán' bắt đầu bởi đôngcuôngtuầnquán, 11/12/11.

Lượt xem: 1,733

  1. Ôi rét! Đêm nay mấy học trò
    Ngủ chung giường hẹp, trốn bơ vơ.
    - Có hồn vạn thuở buồn đơn chiếc
    Có lẽ đêm nay cũng ngủ nhờ.

    Lạnh lùng biết mấy tấm thân xương!
    Ân ái xưa kia kiếp ngủ giường.
    Đâu nữa tay choàng làm gối ấm;
    Còn đâu đôi lứa chuyện canh sương...

    Ai đắp mền cho, trải nệm là ?
    Đêm dày ướt rượi khí tha ma.
    Coi chừng cửa mộ quên không khép.
    Địa phủ hàn phong lọt cả mà.

    Trốn tránh bơ vơ chạy ngủ lang,
    Hồn ơi! Có nhớ giấc trần gian
    Nệm là hơi thở, da: chăn ấm,
    Xương cọ vào xương bớt nỗi hàn ?

    ************** Huy Cận********************
     

    Bình Luận Bằng Facebook

  2. Triều Viên

    Triều Viên New Member

    Sống và chết rồi tình yêu và niềm nhớ là giấc mộng con người, đi qua để rồi băng dấu tích. Cái còn lại chăng chỉ là khoảng hư vô của bầu trời xanh thăm thẳm, là đại dương bao la cô quạnh đến ghê người... và phút chốc là đêm trường vĩnh biệt. Năm trong vòng tay ân ái của người mình yêu mà thi nhân đã mường tượng ra cái viễn cảnh của ngày tạ thế- Rõ là sự cô đơn luôn thường trực ở con người, những con người có đủ năng lực cảm thụ cuộc đời từ cái hữu hình đến vô hình, từ hiện tại tới tương lai. Ý thơ toát ra cái hơi lạnh của 'hàn băng" nơi huyệt mộ hay chính là sự cô đơn đến tột cùng của trái tim người thi sỹ? Một bài thơ hay bởi nó nói quá đúng cái nhịp của cuộc sống con người, của cuộc đời.
     
  3. HườngBaby

    HườngBaby New Member

    Anh chắt lọc từ ngữ rất tuyệt nhưng lại để mất tất cả bởi câu mà nhà em mạn phép gạch chân.
     
  4. Triều Viên

    Triều Viên New Member

    Tưởng chỉ có một mình mình đi giữ con đường vắng. Ai ngờ lại gặp được tao nhân mặc khách. Mà cái chõ gạch chân ấy là sao em nhỉ?
     
  5. HườngBaby

    HườngBaby New Member

    Cái câu đó ko có giá trị nghệ thuật mà chỉ có giá trị nội dung ạ mà em thì đang cm về giá trị nghệ thuật trong cm của anh.
     
  6. Triều Viên

    Triều Viên New Member

    Vậy là người đẹp mắc cái hội chứng " nghệ thuật vị nghệ thuật rồi". Nghệ thuật chỉ đẹp khi nó là "câu hát cuộc đời, câu hát của tình người", và như thế một bài thơ hay phải là bài thơ có nội dung hay thì nghệ thuật mới đẹp. Nó tựa hồ như ta xây ngôi nhà vậy: móng không bền chặt thì nhà có đẹp to bằng mấy cũng không thể đứng vững được. Và một so sánh nữa nếu cuộc đời không có những eva thì adam cũng không cần xuất hiện. Đó!
     
  7. chẳng hiểu sao em lại thích thơ của xuân diệu và huy cận. Có lẽ trong thơ của xuân diệu và huy cận phần nào bộc bạch nên nỗi niềm, cảm xúc của 2 ông như cảm xúc của mình vậy. Và khi đọc thỳ tình thơ ý văn mình đọc sẽ dễ thấm nhuần vì mình là người cùng " hoàn cảnh". híc
     
  8. HườngBaby

    HườngBaby New Member

    Cái nghệ thuật như anh nói là sự "chân thiện mỹ" chứ cái em nói là cách viết câu và sử dụng vốn từ.

    ---------- Post added at 08:57 PM ---------- Previous post was at 08:55 PM ----------

    Tất nhiên 2 tác giả lớn đó ko chỉ riêng em thích đâu mà còn có rất nhiều người thích hồn thơ đó,hihi:)
     

Chia sẻ trang này