NẾU MÌNH CHÚNG MÌNH THÀNH ĐÔI ********* Bài toán của em anh đang tìm lời giải Hai đường thẳng song song liệu có thể cắt nhau? Anh bối rối, nên bắt đầu từ đâu? Đành giả thiết, em và anh là hai đường thẳng đó. Anh đặt đôi ta trong nhà ga tọa độ, Con tàu của anh cứ chạy mãi không thôi Và đã đi qua bao bến đỗ rồi, Nhưng vẫn chưa thấy tàu của em đâu cả. Hay thế giới này dài và rộng quá? Vòng tay anh lại ngắn, không thể với tới em. Hay bước chân anh chỉ biết có tiến lên, Nên để lạc mất em, ở phía sau, đâu đó... Anh cứ nghĩ, cứ nghĩ, và cứ nghĩ Anh cứ đi, đi mãi, mãi không thôi, Tự nhủ thầm, nếu chúng mình thành đôi, Hai đường thẳng song song sẽ cắt nhau, bên tận cùng…vô cực. Nếu bóng đen có bao trùm trái đất Em nhỏ nhoi, lẫn khuất ở nơi đâu, Anh sẽ đem sao trời thắp sáng đêm thâu...
Bài thơ mà không có ba câu cuối này cũng tắt ngóm trong lòng tôi mất. Mà cũng thíc nhất câu cuối " anh sẽ mang sao trời thắp sáng đêm thâu". Một tình yêu được khẳng định! Cái khẳng định đến tân cùng chứng minh cho một chân lý về hai đường thẳng song song như anh và em trong một cuộc tình "vô vọng". Nhưng anh vẫn sẵn lòng chờ! Bỏ qua cái đích chắc còn xa vời vợi... Một chàng trai đa tình...