Lời giới thiệu Trường ca Lục bát Lên Đồng đến tay bạn đọc gồm Mười chương được xếp đặt theo thứ của Mười Thiên Can. Kể từ Giáp Ất Bính Đinh đến Mậu Kỷ Canh Tân Nhâm Quý. Trừ bốn câu tứ tuyệt trong lời mở, nhà thơ đã hóa thân thành Cô Đồng Chữ để tự mình trầm tư lảo đảo, miên man từ Việt Điện U Linh đến Thời hôm nay, sảng khoái và… làm một cuộc Lên Đồng toàn bằng Lục Bát rất đỗi phiêu lưu, hư ảo mà cũng không kém phần tinh tế dạt dào. Một cuộc Lên Đồng liên khúc Lục Bát mà chứa chất biết bao phức điệu biến thiên lấp lánh cuồng nhiệt theo nhịp Thiên Can. Chân dung tác giả Đọc kỹ từng đoạn, từng bài từ Giáp Ất Bính Đinh… đến Canh Tân Nhâm Quý rồi lại đọc ngược lại từ Quý Nhâm Tân Canh tới Đinh Bính Ất Giáp, với từng cơn Lên Đồng rất ngẫu hứng của Lục Bát Thế Dũng, bạn sẽ nhận ra rất nhiều dung dáng, giọng điệu của các văn nhân thi sĩ ở trong nước hoặc đang ở hải ngoại. Từ những tao ngộ ấy không chỉ có những chân dung vụt hiện, những cười khóc vỡ òa mà còn có vô số những thi tứ tự sinh từ những dòng sử mệnh chợt hiện. Dù đã khuất hoặc đang còn; có người đã quen, có người mới chỉ sơ giao; có người đã rất thân tình có người còn chưa thắm thiết; dù gì thì gì một khi họ đã linh ứng, đã đồng thanh tương ngộ với ngôn khí thi nhân mà lóng lánh hiện ra thì không thể không mừng cho cái duyên của Thế Dũng với Lục Bát. Khởi viết từ 1989 tại Đông Berlin, đến bây giờ tác giả vẫn chỉ dám gọi là cái đang là chứ chưa dám gọi là cái đã xong. Cái đang là ấy đã mang đến thật nhiều cung bậc xúc cảm.Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc ! Nhà xuất bản Lao Động (Có ai đọc không ? Mình chép nhé )
Gớm? Chẳng có nhẽ dấu để làm của riêng hả bác? Có thì bày ra cho anh em nó chén, nó gặm, nó chém đi.... xem có ra cái hồn gì không nào?
Mở Rượu Giáp Sơn say tàn canh Văn Miếu Men Hoa Lư ngây ngất chiếu dời đô Mây Bát Đế hóa thân tan rồi tụ Tôi ngao du Hà Nội cũng phong trần I. Giáp Mắt nhìn sao rụng bay cùng thời gian [TABLE="width: 650, align: left"] [TR] [TD]1 Rồi ngày ... Rồi tối ... đêm ... Tôi bay nãi chẳng hết miền Tuyết Sương Đất cao trời lộng khó lường Người yêu bỗng khóc - Người thương chợt buồn Chân nhang gầy ủ trầm thơm Dâng hoa mồng một , hiến hương hôm rằm [/TD] [TD]2 Nhớ nhiều nên lắm trầm ngâm Nhớ hồn thiên cổ thì thầm đó đây Nhớ từng hơi thở gió lay Áo em mỏng mấy đêm đầy Dạ Lan ? Thân em mây trắng nắng vàng Trong mưa em hát dịu dàng du dương Nào buồn nào giận nào thương ... Nào yêu nào ghét mười phương gió lùa [/TD] [/TR] [TR] [TD]3 Bây giờ nhớ cả khế chua Mắm tôm cũng nhớ canh cua cũng thèm Đến mùa rau rút chưa em ? Giá đêm nay được chút men nhà mình Mỗi ngày vấp một bình minh Dòng đời chảy xiết nhân tình phá vây [/TD] [TD]4 Này gió ! Này lửa ! Này cây ! Ai như Ngựa Xám trong mây giữa đời Kia sấm chớp ! Kia đầm lầy ! Tứ thời bát tiết tháng ngày luân phiên Hai tư tiết khí hiển nhiên Loa thành thăm thẳm một miền thức Tâm ! Chắc là có cuộc tình câm Thời gian khoan nhặt Nhân quần biến thiên ? [/TD] [/TR] [/TABLE] Còn tiếp ...
Đọc thơ bác này như người ăn sầu riêng vậy. Ai ăn lần đàu cũng khó chịu bởi cái mùi nồng nặc, thum thủm khó gần, ấy thế mà bữa một, bữa hai qua bữa ba là lại thấy thích, thấy thèm, thấy cần lắm một cái mùi hương đậm đà ấy. Thoáng qua thơ bác này thì phát điên bởi chẳng hiểu mô tê gì cả, mà nói đúng ra là cái lớp tầng ngồn ngộn của ý thơ, tình thơ còn được dấu kín, dấu khéo ngoài cái vỏ bọc ngôn từ sần sùi, gai góc. Trong đoạn "Mở" tôi thích nhất khổ thơ: Đúng là "cái run rẩy, cái mong manh, cái tinh cam con người thấm qua thời gian" bốn ngàn năm lịch sự.Cái tình người như vỡ oà, lan toả ra để người của "hồn muôn năm cũ" về với tấm lòng nhân ái của hôm nay....
[TABLE="width: 750, align: left"] [TR] [TD]5 Thưa Bố Rồng , Thưa Mẹ Tiên Ai nỡ xuất khẩu vui phiền đi đâu ? Mồ hôi mê mỏi dãi dầu Khóc cười bất định gãy cầu đam mê ! Xót nhà ... Thương Nước ... Yêu Quê ... Tâm linh vằng vặc ... Nẻo về ? Đừng lo... [/TD] [TD]6 Này mây ... Này suối ... Này hồ ... Cho tôi thỏa sức hát hò đầy vơi ! Đêm qua nhiều xác lá rơi Nhiều em tôi hát - Hỏng lời tự do Núi sông nào chẳng lộng cờ Giáp binh chưa bạc bến bờ chưa xong Biên cương cao trọng ở lòng Tự mình ... Mình biết những vòng Vĩ Kinh [/TD] [/TR] [TR] [TD]7 Một người đâu có trường sinh Cả Loài vô tận hữu tình vì nhau Trăng còn khuyết ? Mưa còn Ngâu ? Này sông ... Này núi ... Này cầu ... Này Hoa ... Đâu bóng tối đâu sáng lòa Nhân Thiên hợp nhất mới là Thiên Thai Tôi gọi đất Tôi gọi Trời Để tôi cầm vé khứ hồi hồn nhiên [/TD] [TD]8 Cái người hay khóc về đêm Lắm khi uống đến say mềm mới thôi ! Cái người hay khóc Đời ơi ! Ba mươi sáu lá vàng rơi xuống hồn Cái người hay khóc vì hôn Đa giao hoan với oan hồn ngày xưa Cái người hay khóc vì mưa Ăn nằm với gió sương chưa chán người [/TD] [/TR] [/TABLE] Còn nữa ...
Với những tác phẩm như thế này, ta nên xét những phương diện mang tính tổng thể, chẳng hạn như lối kể và dẫn dắt câu chuyện trong thơ như thế nào, hay cái hay của cách sử dụng ngôn từ ra sao, hoặc cảm xúc mà ta có được từ tác phẩm, chứ cứ phân tích từng khổ nhỏ như anh Triều thì biết bao giờ cho hết. Mong chủ topic post hết tác phẩm ạ!
Vậy là hậu sinh khả úy rồi................. Lấy làm vui mừng........... Nhưng còn phải biết giữ cái lòng mình nhỉ.........
[TABLE="width: 600"] [TR] [TD]9 Cái người hay khóc "Người ơi !" ... Cũng cười cũng nói những lời vân vi ! Cái người hay khóc chia ly ... Cười vui hồn hậu cả khi yếu mềm Người hay khóc chẳng hay quên Trời xa ? Chân cứng đá mềm mới thôi ! Cái người hay khóc "Mẹ ơi !" ... Bán mồ hôi tận xứ người giá băng ... [/TD] [TD]10 Cái người hay khóc lá non ... Thương mùa xuân nát trong bom một thời ! Người hay khóc cũng hay cười Cười sôi trăng lạnh . Cười trôi khốn cùng ! Cái người hay khóc ! - Lạ lùng : Mắt nhìn sao rụng ... Bay cùng thời gian [/TD] [/TR] [/TABLE] II Ất Nghe người đập cửa ... Ôm người yêu điên [TABLE="width: 600"] [TR] [TD]1 Cười suông nghe Mệnh sinh Thân Nghe yêu hóa hận . Nghe gần thành xa Nghe Tình xấp ngửa cuồng ca Nghe vui hóa giận Nghe ta hóa mình 2 Cười khà biến nhục thành vinh Nghe thù hóa bạn tử sinh giang hồ Cười khan lăn lóc ly khô Nghe tông miếu lạnh Thơ rồ dại đau [/TD] [TD="align: left"]3 Ai ca chính khí đong sầu Thơ lên đồng ... Thức cao sâu tiềm tàng ? Thất ngôn thì cứ lật trang Ngang tàng lục bát ... Bàng hoàng đào hoa 4 Ngũ ngôn tá hỏa Kình Đà Dứt câu tứ tuyệt kẻo mà Hồng Loan Tự do lắm điệu truy hoan Cười chưa khanh khách ... hát toàn tang thương [/TD] [/TR] [/TABLE] Còn nữa ...
[TABLE="width: 650"] [TR] [TD]5 Thất tình niệm tám bát hương Hồn nghiêng gió Đất . Xác vương sương trời Cười vang nghe miệng đất trời Nghe thời đập cửa . Ôm người điên yêu [/TD] [/TR] [/TABLE] III . Bính : Đến ngày dựng tượng vẫn còn mất Sân [TABLE="width: 650, align: left"] [TR] [TD]1 . Về Bến Nứa nữa hay không Cổ Loa Giếng Ngọc vẫn dâng mộng lành Mỵ Châu non khóc Ngõ Quỳnh Đêm Ô Quan Chưởng giọt tình chưa khô [/TD] [TD]3 . Tôi cùng sông núi dong chơi Phù xa sóng sánh giọng người Hùng Vương Mộng con. Mộng lớn ... Đoạn trường Tản Đà gieo quẻ Thiên Lương nặng tình [/TD] [/TR] [TR] [TD]2 . Sương Sen thơ đắng Tây Hồ Berlin rượu chát - Đông đô hận tình Đường Hà Lạc - lối Huyền Kinh Lắng chuông Trấn Vũ Lưu Linh đọng lời [/TD] [TD]4 . Ai còn Việt Điện U Linh Nam Xương oan phụ nhân tình thác câm ! Truyền kỳ lục lọi quỷ thần Lĩnh Nam lưu biệt ... Chu thần oán oan [/TD] [/TR] [/TABLE]