La Bình Công Chúa

Thảo luận trong 'Thần tích vị Thánh Tứ Phủ' bắt đầu bởi ConTraiThánhMẫu, 17/5/11.

Lượt xem: 5,115

  1. ConTraiThánhMẫu

    ConTraiThánhMẫu New Member

    La Bình Công Chúa trong truyền kỳ bảo vệ quân Lam Sơn
    Bà là con gái của Sơn Tinh (tức Tản Viên Sơn Thánh) và công chúa Mỵ Nương. Khi còn trẻ, Mẫu là một cô gái đức hạnh, lại tài sắc vẹn toàn, được cha mẹ đặt tên là La Bình.
    Người ta cho rằng các chiến công quân sự của nhiều triều đại Việt Nam đều có sự phù hộ của bà. Vì thế, các triều đại này, sau khi thắng lợi đều có lễ tạ ơn và có sắc thượng phong cho bà là công chúa.
    Một truyền thuyết cho rằng hồi đầu thời kỳ khởi nghĩa Lam Sơn, lúc ấy lực lượng nghĩa quân còn yếu, đang đồn trú ở Phản Ấm thì quân Minh kéo đến bao vây. Nghĩa quân người ít chống cự không nổi, phải tan tác mỗi người mỗi nơi. Trong đêm tối, công chúa Thượng Ngàn đã hóa phép thành bó đuốc lớn, soi đường cho quân sĩ, tập hợp và dẫn dắt họ đi vào đất Mường Yên, về cơ sở núi Chí Linh. Ánh đuốc thiêng của bà, chỉ quân sĩ của Lê Lợi biết được, còn quân Minh không thể nào nhìn thấy.
    - La nương nương, tệ thần không có ý bất kính, nhưng thân là người của tiên giới, nương nương nhất quyết không thể can dự vào việc chốn phàm nhân, trái lệnh của Ngọc Hoàng tức là tự đưa mình vào vĩnh viễn trầm luân chốn Phong Thần đài.

    Gió đêm lồng lộng thổi trên triền cao. Đêm nay không có mây, chỉ có vầng trăng rỡ ràng trên cao, vầng trăng đỏ như máu.

    Trong bóng đêm, bóng dáng một người con gái ảm đạm phiêu diêu dứng đó, tà hoàng y cuộn sóng trong gió. Ánh mắt nàng vượt qua dãy núi giăng giăng mờ mịt trước mặt, nhìn xuống vùng thảo nguyên Phản Ấm.

    Nơi đó, là nơi máu con dân Đại Việt đang tuôn trào dưới lưỡi kiếm bạo tàn của quân binh Đại Minh.

    Rải rác trên đồng cỏ mênh mông, những ngọn đuốc của Minh quân kéo thành những con rắn lửa hung hãn chia cắt tàn binh nước Việt thành từng nhóm nhỏ, mặc sức tàn sát. Tiếng gào thét của những kẻ hấp hối, tiếng binh đao loảng xoảng, tiếng hò reo của đoàn quân chiến thắng trộn lẫn với nhau tạo thành một âm thanh thê thảm nhất thế gian. Âm thanh của chiến tranh.

    Tựa như cô hồn dạ quỷ đang rú rít thành từng hồi dài. Chốn thảo nguyên ấy, giờ đây đã là một hoả ngục trầm luân.

    La Bình cảm thấy hai dòng nhiệt lệ đang tuôn chảy trên gò má nhợt nhạt. Nàng khe khẽ hỏi lại, thanh âm chìm trong gió rít.

    - Tiên giới là ai, chẳng phải tiên giới được tạo thành từ chốn phàm trần ư. Tiên nhân chẳng phải do phàm nhân tu luyện mà thành ư. Nếu đến cả một chút nhân tính cũng không còn, há chẳng phải đã làm vấy bẩn hai chữ tiên nhân ư.

    Sơn thần lão ca, phiền lão ca về báo lại với thiên giới, La Bình ta dù có phải đời đời chịu tội nơi Phong thần đài, cũng không thể nhắm mắt nhìn con dân đất Việt chịu đựng khổ nạn này.

    Lời vừa dứt, thân ảnh đã phiêu diểu ly khai, theo gió bay về đồng bằng Phản Ấm. Bỏ lại sau lưng tiếng hét giận dữ của lão Sơn thần.

    ...

    Lê Lai bạt kiếm, liên tục đánh bạt đi bốn ngọn trường mâu đâm tới, lăn tròn sang một bên, vừa khéo đỡ kịp cho người bộ tướng bên cạnh một thanh trảm mã đao hung hiểm. Động tác gã liền lạc như lưu thuỷ, nhanh nhẹn đến không ngờ dù trên người mặc một bộ chiến giáp nặng đến hai mươi cân.

    Nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu, thanh Trảm Long kiếm của gã giờ đã trở nên nặng chình chịch, cả một bên vái trái đã tê bại mất cảm giác, vết thương trước ngực lại vỡ ra, tuôn máu dầm dề.

    Điều gã muốn duy nhất lúc này là buông kiếm nằm xuống ngủ một giấc. Một giấc ngủ thanh bình như ngày xưa, giữa vạt rừng nở trắng hoa ban.

    Chỉ là giờ đây trước mắt gã, là ánh lửa nhấp nhô của hàng ngàn bó đuốc Minh quân, là ánh thép vung lên loang loáng, là tiếng kêu tuyệt vọng của tàn quân đất Việt. Bại binh như núi lở, cho dù gã có tài năng như Tôn Võ tái sinh, cũng chẳng thể cứu vãn cục diện này. Lê Lai thở dài một tiếng, nghiến răng đứng lên đối mặt với hàng ngàn thanh trường mâu đang hoa lên sáng lạnh cả đất trời.

    - Minh chúa, hạ thần vô dụng, đã không thể cứu vãn đại cục, chỉ còn cách tử chiến đền nợ nước, hy vọng minh chúa có thể bình yên trở về Lý Linh sơn, tạo dựng lại cơ sở tiếp tục cuộc chiến vĩ đại của dân tộc.

    Giữa lúc đó, một tiếng rì rào trỗi dậy trong những toán bại binh, lan đi như sóng trên đồng cỏ :

    - Mẫu thượng ngàn, Mẫu thượng ngàn.

    Lê Lai ngoảnh lại, để chứng kiến một khoảnh khắc không bao giờ phai mờ trong tâm trí gã, khoảnh khắc thấy nàng.

    Một đoá hoàng hoa nở giữa đất trời, như niềm hy vọng loé sáng giữa thăm thẳm mịt mù. Nàng như bước từ trên thinh không xuống giữa chiến trường đang hồi thảm liệt, tựa như một câu chuyện không thể xảy ra, đến cả bọn Minh quân đang hăm hở khát máu như lang sói, cũng phải ngây ngốc ngắm nhìn.

    Chiến trường lặng đi trong một thoáng.

    Để rồi tiếng hò reo của tàn quân đất Việt cất lên trong niềm vui khôn cùng

    - Mẫu thượng ngàn đã đến rồi, Mẫu thượng ngàn đã đến rồi.

    Vài kẻ bất chấp địch nhân trước mặt, quỳ xuống giữa chiến trường, đưa bàn tay về phía nàng. Chỉ là trong một thoáng ngây ngốc, bọn Minh quân đều tập trung chú ý về phía người con gái đó.

    Một thanh âm lan trên đồng cỏ :

    - Chạy về phía ngọn lửa xanh.

    Phía xa kia, trước những dãy núi chập chùng, một ngọn lửa xanh thần kỳ chợt loá sáng, lơ lửng trong không trung.

    ...
     
    Last edited by a moderator: 28/6/11

    Bình Luận Bằng Facebook

  2. ConTraiThánhMẫu

    ConTraiThánhMẫu New Member

    Nhan Hành Tư đang say sưa tận hưởng chiến thắng. Quân binh Đại Minh thế như chẻ tre, chỉ thoáng chốc đã đánh tan bọn phản loạn Lam Sơn, truy cùng giết tận. Phen này nếu có thể bắt được Lê Lợi, chắc chắn y sẽ trở thành đại tướng quân quyền cao chức trong của xứ Nam di này. Đến lúc đó, y sẽ xây một phủ đệ thật lớn, thật oai vệ, đón vợ con từ phương Bắc sang tận hưởng phú quý. Xứ Nam di xa cách thiên triều, thân là một đại tướng quân cũng như là vua một cõi.

    Chỉ là giữa lúc đang vẽ ra mộng tưởng đó, thì dị biến bất chợt phát sinh.

    Người con gái đó, từ trên thinh không bước xuống, cả đạo quân vạn người hung hãn của y, chợt ngây ra như gỗ đá.

    Nhan Hành Tư cơ hồ nuốt mất lưỡi, trợn mắt nhìn vào bóng dáng tha thướt ấy, tưởng như đang trờ về một buổi dạ yến chốn đế đô Trung Nguyên. Chỉ đến khi nghe thấy tiếng rì rào của bọn phản loạn, bản năng đại tướng của y mới chợt thức tỉnh, liền thò tay túm lấy ngực gã sư gia người Việt :

    - Bọn chúng hò reo gì thế, con bé ấy là ai.

    Gã sư gia sợ đến đứng tròng con mắt, chăm chăm nhìn lên trời, lắp bắp :

    - Là Mẫu thượng ngàn, bà chúa núi rừng đất Nam. Tướng quân, sự việc rất là không hay rồi.

    - Hừ, là tiên giới à, từ lúc nào tiên giới lại xem vào chuyện chốn trần gian thế kia. Mà chỉ là một tiên nhân nhỏ nhoi, lại cả gan chống cự với quân binh của thiên triều chúng ta sao.

    Gã sư gia chẳng biết trả lời sao, chỉ một mực lắc đầu. Nhan Hành Tư đại nộ, đứng thẳng người trên yên con Kim Long Mã, quát lên một tiếng vang vọng cả chiến trường :

    - Kẻ tiên nhân kia, biết khôn thì đừng xen vào chuyện của nhân giới. Ngươi dám giỡn mặt với oai danh thiên tử đang ngự phương Bắc, có biết sẽ nhận lấy hậu quả thế nào không.

    La Bình quay lại đối mặt với viên đại tướng trên con ngựa vàng, từ người này toát ra một khí thế cường bạo bức nhân, ẩn chứa một lực lượng huỷ thiên diệt địa, đặc biệt là cây ngân cung sau lưng gã, chính là cây ngân cung ngày xưa của Hậu Nghệ truyền lại. Ngân cung kim tiễn đó đã từng bắn rơi cả vầng mặt trời, đối với giới tiên nhân mà nói, có thể huỷ diệt nguyên thần, khiến họ rơi vào cảnh thành tán tiên, đời đời bất phục. Trong một thoáng, nàng cảm thấy run sợ trong lòng.

    Nhưng nàng đã không thể quay lại.

    Nhan Hành Tư mắt nhìn thấy bọn Minh quân chợt biến thành ngây ngốc, trong khi bọn phản loạn lại từ từ tụ tập được với nhau, ào ào rút về phía dãy núi trùng điệp đằng xa. Nếu bọn chúng có thể ẩn mình vào vùng rừng núi đó, chỉ e là dù có huy động trăm vạn quân cũng đành phải bó tay ra về. Y quay sang tên sư gia hỏi :

    - Con bé ấy đã làm gì mà bọn lính trở nên ngây ngốc thế kia.

    - Tướng quân, Mẫu thượng ngàn vừa bảo dân Việt chạy về phía ngọn lửa xanh, nàng ta đã dùng pháp lực của mình chặn đứng quân ta rồi.

    - Ngọn lửa xanh, ngọn lửa xanh nào ?

    - Là ngọn lửa đằng kia - gã sư gia chỉ tay về phía dãy núi - nó đang lơ lững giữa trời, tướng quân không thấy sao ?

    Nhan Hành Tư bất chợt cảm thấy một luồng nộ khí bốc cao trong đầu, nghĩ thầm viễn cảnh đẹp đẽ của gã đang có nguy cơ bị con bé tiên nhân ấy phá hỏng. Được, nếu ngươi đã dám chống lại thiên oai, ta sẽ huỷ diệt nguyên thần của nhà ngươi.

    Y thúc một cái, con Kim Long Mã chồm lên hung hãn, xô ngã bốn năm tên bộ tướng, tế chạy như bay về phía La Bình. Nhan Hành Tư buông cương, rút sau lưng ra một ngọn cung trắng bạc lắp tên. Thoáng chốc chỉ nghe tiếng rít dài trên đồng cỏ, một mũi tên vàng xé không bay lên.

    La Bình chợt cảm thấy một áp lực nặng nề đè nén về phía mình, nàng phất tay áo, từ trong tay áo vụt bay ra một đoá bạch liên đón đầu mũi tên vàng. Một tiếng nổ ầm ầm như sấm động vang lên, mũi tên vàng và đoá bạch liên, cùng một lúc tiêu tán trong không trung. La Bình thân hình khẽ giật một cái, loạng choạng lùi về phía sau ba bước.

    Nhan Hành Tư cười dài, trong đà ngựa phi, bắn ra một lúc ba mũi tên nữa. Ba mũi tên lướt đi là là trên đồng cỏ, đến phía dưới chân La Bình mới ngóc dậy, tựa như rắn vồ mồi. La Bình xoay một vòng giữa không trung, đã thấy cưỡi lên một đoá bạch liên khổng lồ, bay vụt lên phía trên, tay áo phất xuống dưới quấn lấy ba mũi tên, mượn lực ném ra xa.

    Chỉ là ba mũi tên ấy mang theo một nguồn kình lực quá mạnh, soạt soạt mấy tiếng đã xé tan tay áo của nàng thành mấy mảnh, lả tả trên đồng cỏ như bươm bướm. La Bình thân hình rung động, tà áo vàng đã thấy lấm tấm máu tươi, đoá bạch liên từ từ mờ nhạt đi, nàng từ trên cao rơi xuống. Nhan Hành Tư ngựa không dừng vó, thoáng chốc đã vượt sang bên kia, xoay mình lại, tên phát liên châu đầy trời, bủa vây lấy thân ảnh đó.

    Giữa hiểm cảnh ấy, từ đồng có phía dưới, một vầng sáng bạc loé lên, cuộn trong không trung, đánh cho tên vàng rơi rớt tứ phía.

    Là Lê Lai, tay cầm Trảm Long kiếm, thi triển khinh công Thảo thượng phi, kiếm thế ào ạt như nước triều, chém thẳng vào mặt Nhan Hành Tư. Nhan Hành Tư gầm lên một tiếng, ngân cung vung lên gạt thanh kiếm ra. Y không kịp lắp tên, chỉ kéo dây cung bật thành ba nhát, kình khí đã tạo thành ba viên đạn xé gió bắn tới, vô hình vô tích mà lại mang theo khí thế huỷ diệt. Uy lực của cây ngân cung này, thật không gì có thể so sánh nổi.

    Lê Lai thầm kêu khổ trong lòng, tay phải cầm kiếm đã mỏi nhừ, tuyệt đối không có khả năng ngạnh tiếp chiêu này, đành phải lăn tròn dưới đất tránh thoát. Vừa ngẩng đầu lên đã thấy hai vó trước của con Kim Long Mã chồm lên đầu mình. Trong lúc sinh tử tối hậu đó, gã nhớ ra một chiêu cứu mạng của dân tộc Mường, liền nẳm ngửa ra, kiếm đặt ngang trước mặt, chờ cho vó ngựa sắp bổ xuống mới lăn sang một bên, bóng người ẩn trong bóng kiếm, kín kẽ không một khe hở.

    Con bảo mã hí thảm một tiếng, quỵ xuống phía trước, hất văng Nhan Hành Tư ra, hai chân trước của nó đã bị chém đứt gân. Nhan Hành Tư không ngờ Lê Lai sắp chết lại có thể có một chiêu thức kinh khủng như vậy, nhất thời sơ ý té lăn lông lốc trên đồng cỏ. Y vừa lăn hai vòng, đã kịp dùng ngân cung bắn ra năm viên vô hình đạn về phía Lê Lai vẫn chưa đứng dậy được.

    Chỉ là phía trước Lê Lai, bất chợt mọc lên một bức tường đất dày, vô hình đạn phá năm cái lỗ trên bức tường đó, nhưng cũng mất đi kình lực, chẳng còn tác dụng gì nữa. Nhan Hành Tư tức giận , rủa thầm :

    - Con ả tiện nhân, ba lần bảy lượt phá vỡ chuyện tốt của bổn tướng quân.

    Lúc này Lê Lai đã bật dậy lao tới, Nhan Hành Tư cũng không có thì giờ để rủa xả nửa, nghiến răng rút đao chống đỡ thế kiếm như chớp giật của vị tướng quân đất Việt. Thoáng chốc bóng kiếm bóng đao đã phủ đầy trời, giành giật nhau từng chút một.

    Nhan Hành Tư càng đánh càng than trời như bộng, tên tướng quân vóc người nhỏ nhắn, đầu tóc xoã tung kia, không ngờ trải qua một trận truy sát mà vẫn còn nhanh nhẹn như báo đốm, chiêu thức lại kỳ dị biến ảo, quả thật không biết đâu mà chống đỡ. Thêm nữa cỏ dưới chân y cứ như những sợi dây trói mảnh, quấn siết lấy chân khiến y di chuyển vô cùng khó khăn, chắc hẳn cô ả kia đang giở trò ma. Y suy tính trong đầu, nếu đánh nữa chỉ tổ thiệt thân, liền chém nhầu ba kiếm rồi bỏ chạy. Nhưng Lê Lai đâu phải hạng tướng để đối thủ muốn đến là đến, muốn đi là đi như vậy, Trảm Long kiếm phiêu phất chém ra, đã hất bay mũ đại soái của Nhan Hành Tư, vạch vào vai y một đường.

    Nhan Hành Tư rú lên thê thảm, ôm vai chạy dài. Lê Lai cũng đã sức cùng lực kiệt, trong bụng thầm tiếc không đủ sức kết liễu đối phương, nhưng lực bất tòng tâm, chỉ đành chống kiếm đứng nhìn. Bọn Minh quân ngơ ngẩn, thấy chủ tướng đại bại bỏ chạy, lại chứng kiến cảnh tượng kỳ dị trước mắt, đấu chí tụt xuống sát đất, cũng bắt đầu lục tục rút lui.

    Phía sau gã tàn binh Việt đã gần như an toàn tiến vào dãy núi Lý Linh.

    Người con gái hoàng y đó, vẫn lơ lửng giữa không trung, chăm chú nhìn xuống, trên gương mặt tái xanh phảng phất một nét cười.

    - Hãy vững tâm chàng nhé, non sông đất nước thiêng liêng này, dù thế nào cũng sẽ không chịu khuất phục trước kẻ thù.
     
  3. zjk kùté

    zjk kùté New Member

    như phim chưởng =)) lại còn có cả cung thần của Hậu Nghệ nữa :))
     
  4. Feng

    Feng Member

    Tích La Bình Công Chúa bị Trung Quốc hóa mất rồi. Haiz
     
  5. ConTraiThánhMẫu

    ConTraiThánhMẫu New Member

    Vô lượng thọ phật.........................
     
  6. CHUA BA NAM PHUONG

    CHUA BA NAM PHUONG New Member

    hay that minh thay o bac giang co ng hau chua la binh oy
     
  7. Feng

    Feng Member

    Hầu Chúa La Bình cũng được mà. Người ta hay hầu sau Tam Vị Chúa Mường. Boo còn thấy có người hầu Chúa Then, Chúa Kho, Chúa Đá Đen, Chúa Bà Bản Cảnh, Chúa Ba Nàng, Chúa Tiên... Hàng Thánh Chúa nhiều lắm
     
  8. conchudangyeu

    conchudangyeu Thành viên Bị cấm

    NHẠC TIÊN SƠN LÂM THÁNH MẪU VĂN
    (Văn Mẫu Đệ Tứ Lê Mại Đại Vương-Mẫu Thượng Ngàn)

    Bản 1:
    Anh linh hiển hách Chúa Sơn Trang
    Cai quản ba mươi sáu cửa ngàn
    Lúc ngự lầu son cùng phủ tía
    Khi chơi núi ngọc với non vàng
    Gươm thiêng một buổi ra oai phép
    Loài giặc Liễu Thăng phút phá tan
    Thái tổ Lê triều ban sắc tặng
    Danh thơm lừng lẫy khắp Nam bang

    Tam quang chiếu bao la thế giới
    Vầng nguyệt soi chói lọi nam thiên
    Đền thờ phong nguyệt vô biên
    Gió thu dìu dặt chuông rền nhặt khoan
    Trịnh niềm đan nhớ xưa tích cũ
    Chốn lạc châu thuỷ tú sơn tinh
    Đông Cuông công chúa giáng sinh
    Giáng vào lệnh tộc phúc lành quyền cao
    Miền xà thuỷ màn trao dưới trướng
    Chúa giáng trần thoang thoảng mùi hương
    Hồng hoà sáng khắp bốn phương
    Định sinh công chúa ai đương sánh tày
    Hằng chải chuốt đêm ngày dưỡng dục
    Giá so bằng vàng ngọc nết na
    Nhỡn tinh sao đẩu Ngân Hà
    Môi son má phấn tóc đà sở vân
    Giá thanh tân dịu dàng cách điệu
    Đoá phù dung dương liễu nhởn nhơ
    Vẻ nào mà chẳng trai lơ
    Hoa xuân mới nhú nguyệt thu đương tròn
    Giá so bằng kim côn ngọc lệ
    Nét đan thanh ai vẽ cho bì
    Gồm lo đức tính dung nghi
    Giá so Tống Tử sánh bì Tề Khương
    Ánh xuân quang tuổi vừa ngoại kỷ
    Mãn cõi trần phút đã lên tiên
    Thần thông biến hoá vô biên
    Phàm trần ai biết phép tiên ẩn hình
    Đông Cuông sơn thuỷ hữu tình
    Chúa thường trắc giáng hiện hình bách ban
    Danh tiên chúa trên ngàn lừng lẫy
    Hoá phép màu đã dậy thần linh
    Sắc phong thượng đẳng tối linh
    Tà thần cũng phục yêu tinh hàng đầu
    Khắp đâu đâu nức danh đều biết
    Chúa Thượng Ngàn lẫm liệt thần cơ
    Tụ Long Bảo Lạc Tam Cờ
    Sông Thao sông Cả sông Bờ sông Dâu
    Khắp các châu nức danh thần nữ
    Tự Lê triều quốc sử còn ghi
    Danh thơm Nam Bắc Trung kì
    Bảo dân hộ quốc độ trì tứ phương
    Sắc Lê Mại Đại Vương trường trị
    Đông Cuông từ đích vị danh lam
    Chim kêu vượn hót trên ngàn
    Tả thời bạch hổ hữu đoàn thanh long
    Dòng bích lãng nước trong leo lẻo
    Giải Tô giang uốn éo xinh ghê
    Thông reo trúc hoạ tứ bề
    Đền thờ cao ngất trông về Bắc Kinh
    Cảnh thanh tú bên ghềnh trị thuỷ
    Chúa giáng trần trấn trị yêu ma
    Chúa về trắc giáng điện toà
    Khuông phù đệ tử khang ninh thọ trường
























    Bản 2: Văn Lê Mại Chúa Tiên

    Hương một triện lòng thành dâng tiến
    Khói ngạt ngào thấu đến cửa thiêng
    Thỉnh mời Lê Mại Chúa Tiên
    Núi Dùm chúa ngự ,trấn miền Tuyên Quang
    Đức Chúa Ngàn con vua Đế Thích
    Giáng Sinh vào dấu tích Lê gia
    Năm Thìn tháng hai mồng ba
    Đỉnh sinh tiên chúa khai hoa trần thì
    Vẻ nhan sắc phương phi yểu điệu
    Nét dịu dàng dương liễu tốt tươi
    Dung nghi vốn sẵn tự trời
    Môi son má phấn miệng cười như hoa
    Mái tóc mây da ngà điểm tuyết
    Đôi mày ngài vẻ nguyệt tô son
    Càng nhìn càng thắm càng giòn
    Cổ cao ba ngấn mặt tròn khuông trăng
    Tay tháp bút hàm răng ngọc thạch
    Tai hoãn vàng hổ phách kim cương
    Quần chân áo chít khác thường
    Chân đi hài sảo tựa nhường khai hoa
    Đầu nón chiêng lẵng hoa hầu quải
    Lưng đai xanh bồ đẫy dao quai
    Trên đầu lược giắt trâm cài
    Chí cha chí chố nói lời sơn trang
    Ba mươi sáu động tiên nàng hộ tống
    Bảy mươi hai sơn lũng các lang
    Tiếng Kinh tiếng Mán tiếng Mường
    Tiếng Châu Quan Hoả khác thường trần gian
    Thoi bán nguyệt hò khoan đủng đỉnh
    Đàn ngũ âm tang tính tình tang
    Buồm giương bẻ lái hò khoan
    Chèo sang Bát Hải lại sang Ngũ Hồ
    Chèo khắp hết sông Ngô bể Sở
    Lại chèo vào cho tới Thiên Thai
    Chèo vào cho tới Bồng Lai
    Chơi hồ Ba Bể mười hai cửa ngàn
    Rừng hoè quế rừng lan rừng cúc
    Rừng bạch mai rừng trúc rừng thông
    Non cao uốn lượn khúc rồng
    Bốn bề điệp điệp trùng trùng nhấp nhô
    Cảnh thiên tạo như tô như vẽ
    Đền Ỷ La mọi vẻ mọi xinh
    Tam Cờ gió mát trăng thanh
    Dạo chơi rừng Cấm tốt xanh rườm rà
    Nước chảy ra minh đường tụ thuỷ
    Ngôi đền thờ tú khí chung linh
    Thấp cao vạn tượng thiên hình
    Thượng cầm hạ thú sơn tinh mọi loài
    Bầy điểu thú hươu nai hổ báo
    Đủ muôn loài sà giảo sài lang
    Chim kêu vượn hót trên ngàn
    Suối reo nước bạc cá vàng chầu lên
    Đứng đôi bên long rờn phượng múa
    Xếp hai hàng chầu Chúa Sơn Trang
    Khi chơi cung cấm Quảng Hàn
    Hà Giang, Bắc Mục toà vàng thảnh thơi
    Có phen chơi thanh sơn bích động
    Lệnh truyền đòi các chúng sơn tinh
    Ngắm xem sơn thuỷ hữu tình
    Khen ai khéo đúc hoạ hình thiên nhiên
    Đức Thánh Mẫu Chúa Tiên hiển hiện
    Đền Ỷ La cung điện nguy nga
    Đồng Đăng ao cá quê nhà
    Đông Cuông Tuần Quán Bảo Hà miếu thiêng
    Hiển thánh tích lưu truyền vạn đại
    Sắc tặng phong Lê Mại Đại Vương
    Thông minh chính trực khác thường
    Ra tay sát quỷ bốn phương thái hoà
    Khắp trong nước trẻ già trai gái
    Đội ơn bà mạnh khoẻ sống lâu
    Muôn dân lễ bái kêu cầu
    Sở nguyện như ý sở cầu tòng tâm




















    Bản 3: Văn Chầu Lê Mại Đại Vương

    Cảnh thiên thai hoa rơi lai láng
    Cửa rèm châu thấp thoáng bóng trăng
    Lê Triều Thái Tổ trung hưng
    Anh linh ra sức Liễu Thăng hàng đầu
    Mở kim lâu nước Nam xây dựng
    Hội thái bình nổi tiếng trâm anh
    Bút son vâng lệnh thiên đình
    Bạch Anh Công Chúa giáng sinh phàm trần
    Phụng kim môn theo chân sứ giả
    Chọn ngày lành giáng hạ thần tôn
    Ra vào ngọc điện kim môn
    Danh thơm ngoài cõi tiếng đồn trong cung
    Lê Thái Tổ có lòng quảng đại
    Sắc tặng phong Lê Mại Đại Vương
    Ngạt ngào nổi dấu thiên hương
    Bút son chói lọi thẻ vàng tốt tươi
    Bậc thần nữ phong tư nhan sắc
    Vẻ khuynh thành nhất mực trần gian
    Hây hây má phấn tựa hương
    Mặt hoa đầy đặn trán vuông chữ điền
    Vẻ thiên nhiên hình dung tầm thước
    Gót hài huê càng bước càng xinh
    Đã nên quốc sắc khuynh thành
    Mày ngang bán nguyệt dương đình nở hoa
    Áo thắm hoa hương xông toàn sắc
    Lược đồi mồi nhẫn ngọc luồn tay
    Gương soi phấn điểm nào tày
    Cổ đeo tràng mạng đôi tai hoãn vàng
    Vẻ phi thường lại càng linh hiển
    Giá ngự đồng phán chuyện xa xôi
    Thông chi dưới bể trên trời
    Quên đi lại nhớ nhớ rồi lại quên
    Thú hữu duyên đã lên thanh lịch
    Chốn kinh kỳ mặc sức rong chơi
    Dạo thảnh thơi tay đàn miệng hát
    Tiếng tơ càng cao vút ngàn mây
    Rượu quỳnh giả tỉnh giả say
    Tuần sơ tuần á vơi đầy đầy vơi
    Lúc nhàn hạ lên chơi tỉnh Bắc
    Thấy các nường quen biết lân la
    Thiên triều bồng báo trải qua
    Quỳnh Lôi thẳng tới Thổ Hà Vạn Vân
    Trải phủ Thuận qua đền Dâu Khám
    Tới đền Ghềnh xuống trạm Hoàng Mai
    Có phen đi hán đi hài
    Qua đền Cổ Vũ Hàng Gai Hàng Bè
    Trở ra về Hàng Buồm Phố Khách
    Thấy quan quân khúc khích cười reo
    Rong chơi Cầu Gỗ Hàng Đào
    Trở về Hàng Bạc lại vào hàng Ngang
    Khi lại sang đền Nam đền Lộ
    Lúc lại vào động phủ ba vua
    Khi chơi chợ huyện chợ chùa
    Khi sông Tô lịch khi hồ Hoàn Gươm
    Khi thung dung lên hồ Trúc Bạch
    Có phen vào Thiên Tích Đèo Ngang
    Dạo chơi khắp các bản làng
    Ai hay phép thánh ai tường sự tiên
    Hiệp bóng khách chẳng duyên thời nợ
    Bà bắt đồng ai gỡ cho ra
    Tiếng đồn nô nức gần xa
    Ai ai cũng đến cửa Bà kêu van
    Khắp bốn phương người xin kẻ vái
    Bệnh Bà làm ai đấy sợ kinh
    Bệnh làm thập tử nhất sinh
    Cầu Bà cứu bệnh lại lành như xưa
    Trong ba phủ ba Vua ba động
    Một tay bà ra rộng vào tâu
    Tuỳ cơ ứng biến nhiệm màu
    Đức Ông cũng nể đức Chầu cũng kiêng
    Bà ghét ai quyết theo trêu ác
    Tuy Bà cười họ thác như không
    Yêu ai kén bóng bắt đồng
    Ban tài ban lộc ban công ban quyền
    Kẻ thiếu niên thanh tân lịch sự
    Sai các nường làm cớ trêu ngươi
    Đem về hầu hạ rong chơi
    Vàng xanh trắng đỏ làm tôi Chúa Bà
    Trên Tam toà ơn nhờ Quốc Mẫu
    Dưỡi tay bà ai dễ dám đương
    Có phen giả khách giả nường
    Giả cô Thuỷ tế giả nường Bồng Lai
    Trăm cửa đài mười hai cửa bể
    Từ thiên đình cho chí thuỷ cung
    Quyền cai tứ phủ công đồng
    Thiên địa thuỷ nhạc mỗi cung mỗi toà
    Lại thêm bà Mai Hoa Công Chúa
    Trong đôi bà đồng phủ sở sinh
    Cùng nhau làm Chúa làm Tinh
    Đá vàng một dạ sắt đinh một lòng
    Phép thần thông vi nam vi nữ
    Tài kiêm tri cải tử hoàn sinh
    Bệnh làm khi ốm khi lành
    Khi phát bệnh quỷ khi sinh bệnh tà
    Lâm bệnh bà khi mê khi tỉnh
    Lúc lạnh mình khi nóng chân tay
    Bệnh làm đêm nặng hơn ngày
    Cơm ăn chẳng được nước rày cầm hơi
    Biết uy trời kêu van thời sống
    Không biết thời tìm đống ma chơi
    Thấy ai hung nghịch khuấy chơi
    Một ngày thông tích muôn đời lưu manh
    Hội thái bình thiên hương cảnh vận
    Trên cửu trùng đờn Thuấn ca Nghiêu
    Sum vầy tổ hiệp càng kiêu
    Bách quan vô số bách lieu đủ đầy
    Đời thịnh trị ấy vầy thụ đức
    Dưới muôn dân thuận sức âu ca
    Vui vầy sum hiệp một nhà
    Ơn trên Thánh Mẫu Chúa Bà anh linh
    Dốc một lòng chí thành chí kính
    Lập đền thờ Tiên Thánh sớm khuya
    Ơn bà cứu khổ phò nguy
    Nhất tội nhất xá độ trì chúng con
    Đạo thờ Thánh vẹn tròn đôi ngả
    Đức Chúa Bà hỉ xá quán thương
    Thỉnh Bà trắc giáng phủ đường
    Khuông phù đệ tử thọ trường thiên xuân
     
  9. Trí Minh

    Trí Minh Active Member

    Trí Minh với quan điểm cá nhân về Tam Tòa Thánh Mẫu thì cho rằng:
    Đệ Nhất Liễu Hạnh Thánh Mẫu - Thượng Thiên
    Đệ Nhị La Bình Thánh Mẫu - Thượng Ngàn
    Đệ Tam Xích Lân Thánh Mẫu - Thoải Phủ

    Đây là quan điểm cá nhân nhé, miễn tranh cãi.
     
  10. conchudangyeu

    conchudangyeu Thành viên Bị cấm

    chết chử bà đệ nhị là bà liễu hạnh địa tiên thánh mẫu
    còn bà la bình được thờ riêng , trong văn cúng chỉ làcaop thỉnh thôi
     
  11. Trí Minh

    Trí Minh Active Member

    Kệ anh, anh cứ thích thê đấy.
     
  12. conchudangyeu

    conchudangyeu Thành viên Bị cấm

    anh thích thế thì bà liễu anh để đâu ?
     
  13. Trí Minh

    Trí Minh Active Member

    Xem lại đi bà cụ ấy là Đệ Nhất mà, bà cụ La Bình đệ nhị, bà cụ Xích Lân đệ tam.
     
  14. DinhManh

    DinhManh Guest

    Mình thấy hình như quan điểm Mẫu đệ nhất là Thanh Vân Công Chúa hình như rộng rãi hơn. Đệ tam thì Xích Lân công chúa chắc chắn rồi, không ai tranh được cái vị trí này của Xích Lân :D
     
  15. Trí Minh

    Trí Minh Active Member

    Mạnh ơi, quan điểm riêng của Trí Minh mà.
     
  16. damquangvinh

    damquangvinh New Member

    còn chấp vào hình tướng thì còn chậm tiến hóa .
    ngài là vô hình vô tướng , vô sắc .
     
  17. DinhManh

    DinhManh Guest

    Hì hì
    Thì đúng rồi, mỗi người có quan điểm riêng. Thực ra theo mình biết thì quan điểm Mẫu đệ nhất là Liễu Hạnh cũng không ít người trùng quan điểm này.
    Tiếc là mình lại chưa có được quan điểm riêng về vấn đề này :D
     
  18. hoidongcacchua

    hoidongcacchua New Member

    vô hình vô tướng vô sắc vậy người ta tạc tượng làm cái gì?chậm tiến hóa vậy tôi hỏi bạn bạn đã tiến hóa đến thời kỳ nào rồi vậy?
     
  19. conchudangyeu

    conchudangyeu Thành viên Bị cấm

    đến khỉ rồi
     
  20. hoidongcacchua

    hoidongcacchua New Member

    ủa sao haianh lại nói đến khỉ vậy khỉ là tổ tiên xưa cổ của loài người mà hjhjhj
     

Chia sẻ trang này