Tác giả: VIỆT BẰNG Ngã ba Đồng Lộc Không gian chiều tĩnh lặng. Khắc khoải tiếng chim lẻ bạn. Nơi đây ngày xưa bom xé nát hoàng hôn. Các em đang ngủ yên. Lưng đồi lộng gió. Những bãi bom chìm sâu trong chập chùng cây cỏ, Và năm tháng vô tư… Như kẻ mộng du, Anh mải đi tìm ngày xưa đã thành huyền thoại. Cố hình dung từng cô em gái, Thuở ấy trẻ trung yêu đời. Da diết chiều rơi Thấm lạnh những cánh hoa buồn trên mười ngôi mộ. Những nén hương đời nức nở. Bài thơ chiều ... anh biết gửi về đâu !
Bài này nhiều cảm xúc, cái cảm xúc được rung có độ ngân độ sâu làm cho người đọc hòa cùng cảm giác của tác giả.