Trong kinh Phật dạy có 5 tội được gọi là ngũ nghịch trọng tội. Nếu mắc phải một trong những tội này thì sẽ bị đọa vào địa ngục Vô Gián, chịu khổ hằng hà sa kiếp cũng chưa được siêu thoát. Nếu có được làm người thì cũng phải sinh ra k được đầy đủ ngũ quan, chân tay, hay sinh vào nhà nghèo khó cùng cực, sinh nơi biên địa hoang vu, v.v... 5 tội đó là: Giết cha, giết mẹ, giết hại hài nhi, làm thân Phật chảy máu và gây mất đoàn kết trong tăng đoàn. Thời đại nào cũng vậy, chuyện con giết cha mẹ rất hiếm khi xảy ra. Đạo Phật trải hơn 2500 năm tới nay, có khoảng 3 tỉ tín đồ và người mộ đạo, cho dù người ta k thực hành giáo lý của Người, hay k tin Người thì cg k có mấy người dám phỉ báng Người, đốt kinh, phá tượng, hủy hoại chùa tháp. Cho nên tội làm thân Phật chảy máu cũng k có nhiều người phạm phải. Duy còn lại 2 tội là giết hại hài nhi và gây mất đoàn kết trong tăng đoàn là nhiều người dễ phạm phải mà k biết. Thế nào là giết hại hài nhi? Chắc rằng vô cùng hãn hữu mới có trường hợp 1 người lớn đang tâm giết hại một đứa bé mới mười mấy tháng tuổi như Lê Văn Luyện. Nhưng còn những sinh linh còn trong bụng mẹ thì sao? Một ngày có bao nhiều ca nạo phá thai? Nào là thai 1 tháng, 3 tháng, 6 tháng. Rồi những người mẹ nỡ lòng bỏ con đỏ khi vừa sinh ra, để rồi chúng phải chết oan uổng mà k hiểu vì sao mình phải chết? Đố tất thảy đều là tội GIẾT HẠI HÀI NHI. Những người này, nếu k có lí do chính đáng như con cái dị tật bẩm sinh k thể để lại, hoặc sự sinh nở ảnh hưởng tới mạng sống của người mẹ, ... thì họ xác quyết phải đọa vào địa ngục Vô Gián, nếu k thì chẳng đúng với lời kinh dạy. Thế nào là gây mất đoàn kết trong tăng đoàn? Phải chăng chúng ta phải lôi kéo, dụ dỗ các quý thầy sang đạo khác hay làm việc tà vạy thì mới là gây mất đoàn kết trong tăng đoàn? Vì chúng ta k hiểu thế nào là gây mất đoàn kết trong tăng đoàn nên chúng ta mới thường xuyên phạm phải. Trong đó, thường xuyên nhất là việc chúng ta CHẾ GIỄU, CHÊ BAI, PHỈ BẢN TĂNG NI. Đôi khi chúng ta k biết rõ ràng về sự việc nhưng chúng ta vẫn đem chuyện thầy nọ, cô kia làm điều chưa đúng, vi phạm cấm giới và phạm hạnh của người tu hành ra để đàm tiếu, khiến cho người trong cuộc chẳng thể thanh minh, người Phật tử thì mất lòng tin và giới tu sĩ, người chưa có đạo thì nghi ngờ, khinh thường chư tăng. Kết quả là ngày nay có rất nhiều người chỉ kính tin Nhị Bảo (Phật và Pháp) mà khinh Tăng. Lấy ví dụ chuyện Đàm hôn thầy Thích Minh Tuệ. Bất chấp thày Tuệ có chủ động hay bất ngờ trong chuyện này, nhưng chúng ta cũng k nên đàm tiếu, nhận xét về tư cách và nhân phẩm của thầy. Vì sao? Vì thầy ấy ở ngay dưới chân Phật. Thầy ấy cho rằng mình làm gì thì Phật, Bồ Tát, Chư Tổ và chư vị Hộ Pháp k biết hay sao? Tài vật ở chùa cho dù lấy đi 1 li, 1 lai cũng sẽ phải đền trả. Huống hồ nếu các thầy vi phạm cấm giới, lạm dụng tài thí của tín chủ, làm ô uế chốn thanh tịnh thì các thầy đó sẽ phải chịu trăm ngàn đau khổ hơn chúng sinh k biết gì. Các thầy là người tụng kinh, niệm Phật nhiều hơn chúng sinh khác nên là người biết rõ nhất điều đó. Do đó, k cần thiết phải đàm tiếu, phán xét về các thầy, luật nhân – quả k ai có thể vượt thoát được. Việc chúng ta chế giễu, lên án, hay rêu rao vì những điều chưa phải của các thầy chỉ khiến nội bộ tăng đoàn thêm mâu thuẫn, và làm mất đi cảm tình của những người ngoài đạo và Phật tử về toàn bộ tu sĩ, trong đó có rất nhiều vị tu hành chân chính, chướng ngăn họ tiếp cận với chính pháp. Đó là một đại tội trong ngũ nghịch. Người phạm vào tội đó, nếu vô ý thì còn có thể sửa đổi, nhưng nếu là cố ý thì xác quyết phải đọa địa ngục Vô Gián để chịu vô vàn đau khổ, k cách nào thoát ra được. Vì hậu quả khôn lường của hai tội trên, chúng ta tuyệt đối nên tránh phạm phải chúng : K phá thai nếu như k ở trong tình huống chính đáng và k thể làm khác; k đàm tiếu, phê phán hay truyền bá, kích động truyền bá về tư cách đạo đức hay lối sống tu hành của các thầy. Hãy im lặng và tự tu đi. Chắc chắn Phật, Bồ Tát đang dõi theo các con của Người.
A DI ĐÀ PHẬT...Điều này quả thật không sai...Khi sinh ra đời con người đã đau khổ rổi ( đời là bể khổ )..vậy nên chúng ta phải tu...nhưng vì chúng ta chưa ngộ được nhiều, vì bản thân chúng ta chỉ là những người bình thường..cũng có tham, sân, si, hỷ nộ ái ố..v.v..tu thì ít mà dục thì nhiều... Vậy chúng ta phải làm gì : Các bạn hãy cố gắng làm nhiều điều tốt..có ích cho xã hội, cộng đồng...làm nhiều việc phúc đức...hãy làm bằng cái tâm...chung quy lại đi đúng đường nhà Phật.. Nam mô A Di Đà Phật.