Hai bài giáng bút trong tập Tăng Quảng Minh Thiện Quốc Âm Chân Kinh:

Thảo luận trong 'Bài viết nghiên cứu Đạo Mẫu' bắt đầu bởi kuangtuan, 23/3/12.

Lượt xem: 1,551

  1. kuangtuan

    kuangtuan New Member



    Hai bài giáng bút trong tập Tăng Quảng Minh Thiện Quốc Âm Chân Kinh:

    Khuyên mẹ dạy con
    (Của Đệ Tam Thánh Mẫu)
    Thi đào ngâm chữ nghi gia
    Dạy con việc ấy đàn bà nên siêng.
    Muốn cho trai gái thảo hiền,
    Mọi điều dạy bảo phải chuyên đêm ngày.
    Vả nghe người nói xưa nay,
    Uốn cây nên uốn những ngày còn non.
    Dạy con từ thủa còn son
    Đến khi cả lớn, ắt khôn hơn người.
    Dạy ăn, dạy nói, dạy cười,
    Dậy đi thong thả, dạy ngồi nết na.
    Dạy nên dạy đạo thực thà,
    Nên mà dạy việc điêu toa hay gì.
    Trai khôn thì dạy lễ nghi,
    Dạy thông tính toán, dạy suy văn bài.
    Đường ăn lẽ ở vẽ vời,
    Dạy điều lui tới, dạy lời bảo ngay.
    Gái khôn thời dạy vá may,
    Bán buôn nên biết, cây này liên siêng.
    Khuyên răn răn vào gửi ra chiềng (trình)
    Trong nhà mọi việc dạy khuyên đến lời.
    Một mai trai gái nên người,
    Một nhà khuôn phép, muôn đời giầu sang .
    Dạy con nên lấy “nghĩa phương”.
    BÀI CA DẠY CON
    (Của Vân Hương Đệ Nhất Thánh Mẫu)
    Công cha mẹ cù lao cúc dục

    Dạy con nên dạy lúc còn thơ
    Sách có câu: Giáo tử dĩ thi thư

    Sau rồi mới “Sung lư khỏa táo”

    Nay cổ huấn Thánh hiền dạy bảo

    Dạy trẻ thơ sau đáo lão bất vong

    Kìa Yến Sơn, năm cành quế liên phương

    Chỉ hai chữ nghĩa phương là gia huấn

    Khuyên con cứ gia nông học vấn
    Sách công phu tu tiến kịp thì (âm cổ là: Kịp thần)
    Chớ ngao du mà lãng độ thanh xuân,
    Sau lụy đến song thân đường thượng
    Khuyên con chớ rượu chè chểnh mảng,
    Quá vui chơi rồi tất táng kỳ thân

    Thử nghĩ xem gương trước cô nhân .

    “Nhất ư thử” lời răn tròn chéo để

    Khuyên con cớ cậy thần cậy thế,
    Cậy tư cơ thiên vạn kêu tư bồi.
    Đạo trời chung chẳng có riêng ai,
    Hễ bĩ cực ấy thái lai lẽ đấy

    Khuyên con cháu cứ nghe lời dạy,
    Chớ kinh nghèo mà lại cậy mình giàu.
    Cuộc đời xem tựa bể dâu,
    Khi đời, khi nổi biết đâu là thường.
    Khuyên con chớ đam hoang nữ sắc,
    Quá mê tâm mà thất đức cả chung thân.
    Sách có câu: “Sắc dĩ nịnh thân”

    Ấy khổ hài mê tân là chốn ấy
    Khuyên con chớ tranh từ dấu khí,
    Chửi mắng nhau mà để lụy song thân.
    Sách có câu: “Ngã dĩ ngô nhân”

    Ấy khúc trực, khuất thân là lẽ phải

    Con nên phải nghĩ đi nghĩ lại.
    Chứ rằng: “Dĩ sĩ hy hiền”
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này