Nếu mai này đưa em về Nam Định Anh sẽ chọn ngày giông bão Để em thấy đắng cay hạt gạo Cơ cực lúa đồng chiêm. Những mảnh ruộng nứt nẻ chân chim Oằn mình trong nắng lửa Xác xơ gốc rạ Xám ngoét đồng chiều. Về Nam Định nơi anh giấu trời yêu Em có nhận người dân quê lam lũ? Sẽ nói gì cùng những cô thôn nữ Bằng tuổi em đã tay bế tay bồng? Em có thương đám bèo trôi sông? Có muốn thả chân trần trên cỏ? Có dám để đầu trần trêu nắng gió? Có dám lội trên bùn lắm đỉa không em? Anh không muốn dối lừa bắt em phải yêu tim Quê hương anh bằng những lời có cánh Bởi một mai biết được, quê mặt lạnh Quê giận hờn, quê sẽ hoá quê dưng.