Nếu mai này đưa em về Nam Định Anh sẽ chọn ngày giông bão Để em thấy đắng cay hạt gạo Cơ cực lúa đồng chiêm. Những mảnh ruộng nứt nẻ chân chim Oằn mình trong nắng lửa Xác xơ gốc rạ Xám ngoét đồng chiều. Về Nam Định nơi anh giấu trời yêu Em có nhận người dân quê lam lũ? Sẽ nói gì cùng những cô thôn nữ Bằng tuổi em đã tay bế tay bồng? Em có thương đám bèo trôi sông? Có muốn thả chân trần trên cỏ? Có dám để đầu trần trêu nắng gió? Có dám lội trên bùn lắm đỉa không em? Anh không muốn dối lừa bắt em phải yêu tim Quê hương anh bằng những lời có cánh Bởi một mai biết được, quê mặt lạnh Quê giận hờn, quê sẽ hoá quê dưng [FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin2.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?YS82OC9hNjhhZDAxOTmUsIC5MGM2MzYwNDljMGRlMWIwZTg1ZDFmNC5cUIbaBmUsICDN8UXVhIELhdUngr9dUngIMSQw7IgUXVhWeBnxUw6JdUngIE5ow6BdUngfDF8MQ[/FLASH] Qua Bến Đò Quan Hơ hơ hơ ơ hơ qua bến bến Đò Quan Dô khoan dô khoan mà lắng nghe sóng nước âm vang tình người Bến nước quê tôi ai qua rồi chẳng nhớ Nhớ tiếng còi tầm xôn xang trong lòng người thợ Niềm vui rộng mở hòa cùng máy sợi máy tơ Dệt trọn ước mơ của người chiến sĩ năm xưa Ơ Dệt trọn ước mơ của người chiến sĩ năm xưa, thân mang gông miệng ngâm thơ đuổi quân giặc nước Về bến hôm nay kìa bè xuôi kia gió ngưọc Nhộn nhịp như cánh thoi đưa như thuyền bơi chảy hội mùa Hỡi ai xưa còn nhớ bao kiếp người tha phương thân đau thương dưới màn xương gió Chân bước xuống tàu mà lòng quặn đau khôn tả Vọng lời thở than nước mắt nhòa trong mưa Nay thỏa ước mơ bao đời hăng mơ ước Ta như cánh chim trời vẫy vùng cùng đất nước Ta như cánh buồm vượt lộng gió vượt nẻo trùng khơi Náo nức ? ? bến nước quê tôi Bát ngát tiếng cười bến cảng đông vui Ngọt lịm giọng hò ơi lưu luyến ấy mình ơi