Xe phượng từ vâng sắc Ngọc Hoàng Giáng sinh Lê Thị dấu thiên hương Hây hây mặt ngọc phô nền trắng Rờ rỡ môi soi ánh nhị vàng Hiển hách đã vang trong phủ nghĩa Anh linh nổi tiếng chốn Sòng Sơn Từ vâng ngọc ấn gia phong tặng Náo nức xa gần khắp bốn phương Miễu cách: Cảnh thư đường thanh phong ngoạn nguyệt Thủa ba dương trong tiết thiều quang Nhân khi nhàn hứng triều dương Vậy bèn ngẫm ngợi sự nàng thần tiên Trên thượng thiên vừa ngày mở yến Vua Ngọc Hoàng chính điện Linh Tiêu Lưỡng ban văn vũ thần liêu Sân đan chấp chới tiêu thiều thung dung Khúc nam cung thôi khoan lại giục Nhạc lừng vang tiếp tuỵ uy nghi Tiệc bày hoa hạc đan trì Phương chương vẻ bích Lân phi thức hồng Vị tiên cung thiên nga ngọc nữ Chén thọ tường thứ thự quỳnh hương Có chầu cách điệu dịu dàng Quỳ dâng thượng đế chén vàng sẩy tay Trước năm mây vua cha kíp giận Nổi lôi đình một trận ai đang Tinh phi hoả tốc vội vàng Ngự truyền Bắc Đẩu phê nàng giáng sinh Cảnh địa linh Nam Sơn , Phủ Nghĩa Thổng cách: Giữa huyện thiên An Thái xã danh Họ Lê nổi dấu trâm anh Cải về Trần Thị phúc lành thư hương Nguỵêt tròn gương gió vàng hiu hắt Quế đưa hương ngào ngạt gần xa Mãn tuần bèn tỏ Hằng Nga Đã đem đức trọng sinh ra trưởng thành Tóc mây xanh mày ngài mặt ngọc Tựa da ngà chân chuốt hài hoa Hình dung cá lặn nhạn sa Ví so quốc sắc ắt là không hai Qua mười hai tới tuần tam ngũ Kết duyên lành hợp ngụ bản hương Này mừng phấn lược bén gương Ai xui Nguyệt Lão tơ vương nên trời Vừa lo đôi gối chăn đệm chiếu Xây ra triều tây liễu đào đông Chửa cam chút nghĩa tương phùng Gian nan nỡ phụ sàng đông bao đành Tuổi xuân xanh tới tuần tam thất Để thung huyên phút ngắt trần duyên Giờ Dần, mùng ba, tháng Thìn Bình cách: Xe loan sớm lánh cõi tiên ai tường Ấy ai làm đêm thương ngày nhớ Chẳng ngỡ là để nợ hay duyên Lang quân luống những đeo phiền Thung huyên nào biết mấy phen thảm sầu Tưởng quặn đau ruột tằm vấn vít Lệ ngọc tuôn thánh thót thánh tha Than rằng nguyệt phách hồn hoa Âm dương xa cách dễ hoà biết hay Phượng lên mây ngựa về cửa ải Mảng tử quy khắc khoải lòng tơ Quải người hay tạo hoá cơ Vì đâu nên nỗi sinh cơ nhường này Rày thánh đã cung mây các nguyệt Có hay lòng thảm thiết này chăng U minh tuy đã khác hằng Tính thiêng xong đã dùng dằng nhớ quê Lại hiện về thăm thung huyên nhé Dặn lang quân cặn kẽ trước sau Thăm thôi lại bước xuống lầu Thần thông biến hoá hay đâu là người Phú chênh: Trải đôi nơi nước non chơi dạo Tìm đâu là cảnh hảo địa linh Thanh Hoa sơn thuỷ hữu tình Long chiền Hổ nhiễu đất lành tự nhiên Mạch chỉ huyền hà hải chung tú Được xứng tình hữu thú mừng thay Trên thời quán tuyết cung mây Trăm hoa đua nở sánh bầy phong quang Chốn Đồi Ngang cùng nơi Phố Cát Có một bầu gió mát trăng thanh In đồ bát cảnh rành rành Lầu Tần há sánh, thị thành khôn so Trúc líu lo bách tùng đàn suối Chinh đành hanh Phượng ruổi loan ca Giữa đường chính sứ người qua Biến lên chân tính hiện ra bán hàng Trà ngũ nhang tưng bừng chén mảng Rượu cửu tiên nem Phượng chả Lân Phú dầu: Đòi nơi la liệt bát chân Phô chương quý vật kỳ tân mọi mùi Thêm có đôi hồng nhan thể nữ Việc trong ngoài giữ gìn trước sau Nhân gian khôn biết cơ mầu Nào ngờ người thế hay đâu là thần Khách thời nhân ai ai nấy nấy Thường đi về qua đấy nghỉ ngơi Hình dung tốt tốt tươi tươi Dễ xui chuyển thế nhiễu nhiều nhời hoa giăng Chốn Cát đằng đã đành chờ gió Trải chi nhời nói khó mà kiêng Lạ thay hoa nở tháng giêng Bướm qua cành ngọc, ong nghiêng nhị vàng Khi buồn nương câu lan tựa ngọc Ngụ tính tình đàn đọc say sưa Ngợi ca vịnh phú ngâm thơ Tập tành tiếng trúc tiếng tơ âm thầm Thổi quyển trầm thánh tha thánh thót Hát nói: Gẩy đàn tranh bẻ bót bẻ bai Nhạc âm nhường lọt bên tai Dẫu lòng vàng đá dễ ai cầm đành Sự yến oanh nhiễu nhời quấn quýt Trải chi nhời hoa nguyệt ong bay Bây giờ chúa mới ra tay Kẻo mà sự thế còn hay dông dài Xá chi ai kẻ đi người lại Chẳng lánh phòng thời phải sa cơ Say sưa ong bướm vật vờ Bận chân vì nhện vương tơ dịu dàng Sự phi thường mới hay tự đấy Khắp gần xa đâu đấy uy linh Có phen vào Nghệ An kinh Gặp người Kẻ Sóc đông thành kết duyên Chẳng bao quản lòng tiên cõi tục Đọc cách: Ngán xa tìm mai trúc phai đôi Mới hay sự bởi cơ trời Chẳng xe cũng mắc bởi nơi tơ hồng Dốc một lòng nữ công nữ tắc Việc tề gia cơ mực đảm đang Trong ngoài cắt đặt sẵn sàng Đạo lòng đã tỏ nhường gương lầu lầu Trước chí sau thuỷ chung như nhất Vẹn mười nguyền chẳng mặt mỗ phân Hôm mai chuyên việc tảo tần Tấc lòng thành kính mười phần thảo ngay Một nhà vầy lan lan huệ huệ Dòng giõi thêm đan quế hây hây Mảng vui oanh yến sum vầy Nào hay con tạo ra tay xoay vần Dẫu nhắc cân thăng bằng chẳng xứng Chớ thời đành đeo đẳng làm chi Cùng nhau tự thủa vu quy Chưa từng ai đã bấc chì đến ai Nghĩ duyên sánh trời dài đất rộng Kíp sao thắm bỗng chốc thờ ơ Cờn luyện: Ai làm cho ngó lìa tơ Hiền đâu lại để con thơ ấu trùng Phật cưỡi rồng trăm năm ước mãn Bỗng vui chung để đoạn sầu tây Tưởng rằng chẳng thẹn gió mây Ai hay phút nhớ phút khuây chẳng ngờ Tạo hoá cơ khi doanh khi trắc Nào hay là thị sắc thị không Ắt là kiếp trước chưa xong Ấy nên mới phải luỵ vòng trần ai Có phen lại về nơi cảnh cũ Lối mận đào càng rũ càng say Tưởng rằng tiếng vẵng tin chầy Âm dương nhỡn nhục nào hay định nhầm Hay còn chữ hoạ dâm phúc thiện Đã ra tay ứng biến chẳng tha Vãng lai dù trẻ dù già Nhơn nhơn nhiều nỗi oan gia khôn phòng Biến lạ lùng nhiều người oan thác Ai ai đều nhớ nhác sợ kinh Kiểu dương: Tiếng đồn dậy khắp kinh thành Rằng Đồi Ngang có chúa tinh hại người Chiếu khải thôi ngự đình kíp giận Nổi lôi đình một trận ai đang Phép như phong hoả dậy giàng Sai binh mã tới Đồi Ngang tiễu trừ Súng kể dư trăm đều đủ giọng Vang lừng nhường chuyển động thiên lôi Miếu tứ phụng sự mấy nơi Truyền đem lửa đốt một thôi đùng đùng Tuy có phép thần thông cái thế Song nhất hoàn nan chế Thái Sơn Làm thinh thẳng bước giận hờn Trách rằng sao nỡ một cơn nhường này Ngỡ thế hay lòng vầy ấy nhẽ Chẳng ngỡ là lấy thế lấy uy Oan gia đành để lo chi Đã làm kéo giận có khi xem nhờn Đức hiếu sinh đội ơn thượng đế Pháp uy nghi cứu tế sinh linh Bể đào chưa tắt tăm kình Đến khi vùng vẫy dễ kinh dờn dờn Lại dấy cơn ra uy thảm khốc Nhiễu phương dân than khóc ỏi tai Trẻ già chẳng sót một ai Càng ngày càng một ra oai báo thù Sự đảo cờ làm sao cho thấu Hãm cách: Bèn mấy làm bản tấu ngự qua Rằng đền thờ chúa tiên nga Tự khi lãng thánh phôi pha đến rầy Cá vạ lây cháy thành sóng vũng Đâu đâu đều hoảng khủng kêu ca Cửu trùng doãn ý lượng gia Lập đền tự sử kẻo mà hại dân Thượng đẳng thần sắc phong choi chói Sai quan về cho tới Đồi Ngang Mấy nơi cung điện sửa sang Tàn vàng quạt phượng nghiêm trang đặt hàng Lại phụng ban mọi đồ quốc tặng Bảng vàng treo " Chế thắng uy nghi " Nghìn thu sử sách còn ghi Thập phương xích tử đảo kỳ bình an Tư tiết giới xuân thiên hoá nhật Cõi Việt Nam tứ bất đẳng thần Ngưỡng trông tiên chúa gia ân Xuân Yên, Hà Vĩ, tứ dân tôn sùng Tang miếu vũ ức niên hương hoả Thuận mỹ từ muôn thủa tăng long Thuận thiên tâm thuận lạc đông Mỹ lưu phương mỹ vinh phong đời đời Thuận mỹ hưởng xuân dài thọ vực Chồi quế đào thơm nức chật sân Đạo lưu chúng đẳng kim thần Bạch tuyên tán vịnh hương vân một bài Nguyện giáng phúc trừ tai hạn ách Độ từ chung hưởng lộc kỳ di Kim thần ca tụng ( biểu ) thường nghi Duy nguyện giáng lâm thi cảnh phúc.
Bà con chịu khó hỏi bác google chút ! Chỉ tìm không đầy 1phút nó đây : [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=Ac3V-WlDOZw[/YOUTUBE] Pre chưa có nhu cầu bài này , tuy nhiên cũng cảm ơn chủ thớt.
Bản văn trong video gần với ghi chép ở link : http://hatvan.vn/forum/showthread.php?t=431 Bóng giăng loan mẫu đơn một đoá, Gió lay mành hương xạ thoảng đưa . Có chầu Nguyệt điện Tiên xưa . Lánh miền cõi tục phận ưa nam thành . Kiếp giáng sinh vào nhà Lê thị . Cải họ Trần dấu khí Thiên hương . Vốn sinh có vẻ phi phương , Giá danh đòi một hoa Vương khôn bì . Ngụ thai quê Phủ Dày , Thiên bản . Phủ Nghĩa hưng là quán Sơn nam . Trẻ thơ chưa biết duyên phàm Đeo kinh còn vết để làm dấu thiêng . Tuổi tới niên cài trâm , giắt lược , Kết duyên lành quê phước một nơi . Gối chăn vừa mới quen hơi Ai ngờ dưới Nguyệt sảy nơi tơ hồng . Đạo vợ chồng còn đang thương nhớ , Bỗng hoa hài lại giở gót Tiên , Giờ Dần mồng Ba tháng Thìn , Đôi mươi mốt tuổi rẽ duyên Trần phàm . Ấy ai làm chăn thương gối thảm , Kiếp hay nguyền lãnh đạm về đâu ? Lương quân dạ rối đòi nao , Xuân huyên nào biết thảm sầu mấy cơn . Rầy Thánh đã cung Tiên Nguyệt quế , Dễ xui lòng Trần thế xót xa , Có phen Tiên lại nhớ nhà , Bỗng thời Tiên ở đường xa ngự về . Thăm bản quê hương huyên đất nước , Cửa nhà chồng sau trước mọi nơi . Thăm rồi Tiên lại ra chơi , Đồi Ngang - Phố Cát là nơi duyên lành . Ca tính tình , tiếng tơ , tiếng trúc . Thương một người bạc Phúc dân ngây , Cho nên Tiên mới thử tay . Dễ đâu mà lánh , khôn thay mà phòng . Sự mơ mòng thực hư nhường giới . Lòng Trần gian mê muội biết đâu . Tuy rằng hồn phách nhiệm màu , Khuôn thiêng tích để đã lâu đến rày . Cũng nhiều ngày cưỡi mây nương gió . '' Vào Nghệ an sẵn có nhân duyên . Nước non khéo kết nên nguyền . Chốn thanh cảnh lịch kết duyên cũng vừa . Ấy duyên xưa hay là nợ mới . Hội phi thường Thánh mới sinh con . Tuổi vừa ba , bốn khôn ngoan , Hiềm đâu Thánh để lại con cho chồng . Chữ Sắc - Không xem thường mới biết , Lấy của gì là kiếp là chăng , Tính thiêng không ngại gió trăng . Ai ngờ phút hợp , phút tan nữa hoài . Song vật nài làm chi cho khổ . Đứng duyên lành sẵn có nhiều nơi . Thăm rồi Tiên lại ra chơi , Cây cao bóng mát là nơi giữa đường . Giếng âm - dương xưa nay trong sạch , Khi nắng mưa trợ khách đường xa . Đồi Ngang - Phố cát vào ra . Đôi khi giáp cõi Thanh - Hoa đất lành . Chốn cảnh thanh Tiên thường ngự đấy , Khách vãng lai tự ấy mới hay . Cho nên Tiên mới ra tay , Một ngày khôn vái hai ngày khôn van . Khách thác oan phải nhiều phi mệnh . Bèn sai ra đội mệnh nhà Vương . Ngữ tình kíp giận khôn lường . Sai binh mã tới Đồi Ngang tiễu trừ . Súng phá luôn vang như sấm động , Dấu thiêng nào dám chống Quốc uy , Thánh bèn ngự thiện lánh đi . Than rằng má phấn đâu bì trượng phu . Sao không xét Âm - Dương nhị lý . Lại ra điều lấy ý nạt nhau . Lệnh Trời ai dám chi đâu , Còn ai ở Thế biết nhau sau này . Chốn am mây từ ngày nguy biến . Ai còn kẻ dâng tiến đèn hương . Nền xưa hiu quạnh tuyết sương . Trăng hoa giãi tỏ trăng vàng còn chen . Các bạn Tiên về tâu Thượng Đế . Có Tiên chầu Thánh mẫu ngự chơi . Đồi Ngang - Phố Cát nghỉ ngơi , Lầm con mắt tục ra người bạo hung . Đã phá tan nơi ăn chốn ở , Lại còn điều càn rỡ nhuốc nha , Ngọc Hoàng ngự chỉ phán ra , Đào , Lan , Quế , Huệ bách hoa mọi nàng , Xuống Đồi Ngang thăm chầu Tiên Thánh . Xem Tiên chầu đức chính ra sao ? Phán rằng phẩm trật Thiên Tào , Mà sao Trần thế hỗn hào tam phân . Trách Thôn dân những người ở đấy , Sao con Trời dám lấy làm khinh . Sơn xuyên đòi lại bách linh . Gia uy sẽ thử anh linh bõ bèn . Chớ sát hại nhân gian chi quá , Trời là Cha - Thiên hạ là con . Ví dầu đua mạnh tranh khôn . Thời nhân gian đó ai còn dám đương ? Vua Ngọc Hoàng phán lời nhân thử , Các cung Tiên vâng cử ra đi . Tới nơi hỏa tốc tinh phi . Trước thời thăm Thánh , sau thời trách dân . Đã yêu phần càng thêm yêu nghiệt . Quở dân phàm sợ khiếp hơn xưa . Dân mong lập Điện nên thờ . Bách Quan đội lệnh sau xưa cho tường . Chốn Đồi Ngang thờ chầu Tiên Thánh . Tự hương tàn , khói lạnh nhường nay , ấy làm khuất mắt khôn hay Gia uy thời cũng nhiều người sợ kinh . Tâu Thánh minh ngự qua nhời ấy , Lập Đền thờ tự đấy mới yên . Người đâu quái dị nồng nàn , Xót thương dân tục lầm than phải tùy . Sắc tức thì tặng phong Chế thắng . Biển vàng treo " Thượng Đẳng Tối Linh " Muôn dân từ đấy sợ kinh , Mới hay phép Thánh anh linh , nhiệm màu . Khắp đâu đâu nức danh từ đấy , Ai kẻ còn dám lấy làm khinh , Dù lòng hiển Thánh anh linh . Đến đâu thời đấy hãi kinh giờn giờn . Cũng có cơn hiền lành vui vẻ . Phấn điểm trang chải rẽ thanh tao . Dù khi thất ý nơi nao , Dường con sư tử bào hao dậy giàng . Thêm đôi bà chầu Quỳnh , chầu Quế . Ấy là trong nghĩa đệ thân huân , Hôm mai chầu chực áo khăn . Uy nhờ Tiên Thánh có phân nồng nàn . Rầy Mẫu đã về ngàn nhân đức . Quyền đôi bà xem xét trang nghiêm . Có khi nương gió thác rèm , Ai nương bóng Thánh càng thêm não nùng . Cũng có khi quyền chung tiệm nhớ . Cũng có khi qua nhớ lại thôi , Thương khi duyên chắp phận xui , Ban tài , ban Lộc , ban Ngôi , ban Quyền . Kẻ lỗi nguyên càng thêm bầm nhỡ . Có lòng tin khấn khứa truyền tha . Trọn bề bách nguyệt hồn hoa , Đã nên một cảnh yên hà có danh . Xưa Thánh chốn yên lành cùng ngự , Cũng từng quen Tiên nữ năm , ba Rẩy chân xuống sợ Sa bà . Khuôn phù Ngọc ân , quản ba giới Thần . Gia uy linh cứu nhân , độ Thế . Trẻ cùng già ai nấy đội ơn . Ban Tài , ban Phúc , ban Nhân , Phù hộ đệ tử thiên xuân thọ trường .