Nào có ngờ đâu đất trời thay đổi Người anh hùng mang nặng xiềng gông Ngày 25 tháng 5 bắt chốn kỳ cùng Oan vì tuyết nguyệt bởi lông ái ân Khắp thủy điện chiều đình tra xét hỏi Bắt long hầu truyền đi khắp mọi nơi Oan vì ong bướm chứ lả lơi Chiết hoa đoàn tụ tội trời không rung Lệnh viễn xứ sơn cùng thủy kiệt Nỗi oan này có thấu hiểu hỡi cao minh Hoàng bào đã nhuộm chàm xanh Tấm thân đành nhẽ nhục vinh nhẽ thường Đường thiên lý quan sơn bỡ ngỡ Hỏi trăng già sáng tỏ cho ai Hỏi trăng hỏi gió hỏi trời Hỏi rằng ông nguyệt lão trêu người vì ai Hỏi hoa cỏ mưa dầu nắng dãi Vẫn tôt tươi há ngoại phong ba Cỏ cùng cây có thấu lòng ta Sơn cùng thủy kiệt sương xa lạnh lung Chữ thác trong còn hơn song đục Nước song cùng tắm ngọc côn sơn Kiệt cùng hiu hắt trăng non Sông cùng trong đục nước tuôn đôi ròng Ngẫm cảnh vật mà lòng đau như cắt Nợ trần hoàn quyết dứt cho xong Lòng riêng đã quyết với long Muợn dân oan nghiệt cho xong tội trời Rừng hoa cỏ thương người đã khuất Bỗng đùng đùng gió dật mưa bay Nỗi oan chuyển đất chuyển trời Dây oan kết lại thành đôi long xà Vì cô quận tin nhà hữu phúc Thử lòng người trong lúc lánh than Tháng hai vừa tiết trung tuần Ông bà nguyệt lão mộng thần ứng ngay Giấc mộng tình mới hay sự lạ Đôi long xà tựa cửa hai bên Long xà kỳ dị thảo hiền Từ khi xuất hiện vui them cửa nhà Ba tháng sau đàn gà đã hết Thương rắn hiền không biết lo sao Khó khăn âu cũng tính liều Ông bà nông lão sớm chiều đông tây Bỗng một buổi tai bay họa rủi Hai ông bà mắc tội của công Lệnh nghiêm sấm sét đùng đùng Tậu gà nuôi rắn không rung tội này Lệ nuốt lệ đắng cay xiết kể Thương long xà tựa thể nuôi con Khấn đàn tạ trước công môn Xin đem đôi rắn thả luông giữa ròng Cơn phong vũ ầm ầm nổi dật Sóng bạc đầu nước xoáy mênh mông Long xà thoát xuống thủy cung Nước rẽ đôi ròng cuồn cuộn chứa chan Khắp duyên hải sấm vang từ đấy Bóng long hầu nổi dậy nơi nơi Những nơi hại nước hại nòi Gian tà quỷ quyệt tội trời không tha Dìm đáy nước về tòa thủy tộc Tội gia hình bỏ lúc sai ngoa Lẽ thường tội báo oan gia Hại nhân nhân hại sự đà tan không