Em về trong cơn bão Trời một màu trắng xóa Gió xô ngã hàng cây Mưa không còn là mây Nhẹ nhàng và êm ái Mưa cứ xối xả mãi Ngoài cửa kính ô tô Em về trong âu lo Em về trong bão tố Nghe quê mình bão đổ Em về thăm hôm qua Con đường miền Trung xa Phải lòng anh lo lắng? Phải lòng em trĩu nặng Nỗi nhớ về nơi anh Nhớ những ngày nắng xanh Anh cùng em đi mãi Phải lòng em sợ hãi Mưa gió một mình em Ao ước anh kề bên Ấm vòng tay che chở Biết là em trăn trở Anh bảo có anh đây Ông trời lạ biết mấy Cứ trêu em của anh Qua đêm nay mưa tạnh Gió lại ru hàng cây Lại bồng bềnh áng mây Quê em xanh mùa mới Ba ngày anh chờ đợi Ba ngày em lo âu Ta lại về bên nhau Bình yên ngày nắng ấm.
hihi bài thơ hay mà nhưng mà cảm xuc từ cơn bão mà vẫn viết được thơ.hihi nếu là minh thì phải tìm chỗ trốn trước kaka)
ôi dào ôi, đi trên ô tô mà thấy trên đường có xe bị lật, gió thì mạnh. ớn lạnh đến sống lưng. nhưng cố tưởng tượng ra rồi viết.hic.chán đời thế cơ chứ
bài thơ này chỉ gọi là nhờ cơn bão viết nên tâm sự của bạn thui.hihihi.baox thì ít mà chữ TÌNH thì nhiều hihiih
Bão có ngàn cơn rồi cũng tan Chỉ tình chồng vợ mãi miên man Gió tạt mây đen vầng trăng sáng Em về âu yếm trong vòng tay