Bài thơ em viết khi đi thăm Cô Chín và Ông Bảy. Đặng lên đây để các bác vào ném đá. Ném viên nhỏ thôi ạ. Viên to quá là vỡ đâu em. em con gái ko chạy kịp đâu ạ. 1 - Thăm Đền Hoàng Bảy Bảo Hà: Nhắn ai lên đất Bảo Hà Thăm đề Hoàng Bảy thực là cảnh tiên Núi non nghiêng dải đất liền Cao cao hùng vĩ đầu miền trời nam. Thủa xưa ấy vua sai hoàng trấn thủ Đất Lào Cai bao phủ non cao Giang sơn Hoàng Bảy tụ vào Mán, Mường, Lùng, Thổ, hợp vào một nơi. Dải đất giống lưng rồng uốn lượn Đến thăm hoàng con vượt gian nan Băng băng qua núi non ngàn Đầu non đỉnh núi nơi hoàng ngự vui Bước tới cổng một đôi sư tử Canh cửa đền hoàng ngự bên trong Ung dung con tới ngai rồng Đúng cảnh tiên bồng có tượng hoàng trên. Con quỳ lạy xin hoàng độ phúc Cho muôn dân hạnh phúc ấm no Bách gia trăm họ con phò Kính quan Hoàng Bảy đức cho muôn đời. vãn cảnh đền ra nơi đầu cổng Hai bên sân miếu, động, hương hoa Lầu cô, lầu cậu nguy nga. Con khấn lạy là cô cậu tối linh. Cảnh hữu tình níu chân du khách Chẳng muốn về xa cách cõi tiên Nhắn ai tới mảnh đất hiền Thăm đền Hoàng bảy thiên duyên muôn đời! _tác giả_(beyeukieu) 2. Thăm Đền Cô Chín Sòng Sơn Cửa cô mẫu đã ban truyền Ai về quỳ lại làm tiên nhà trời Danh cô vang khắp muôn nơi Đã về cô chín sinh thời độ cho. Con bước chân tới con phò Hầu cô ngàn lạy cô cho đời đời Cháu con vạn kiếp không thôi Tài danh vẹn sắc đẹp thời tựa cô. Nhắn ai vẵn cảnh sông hồ thì về cô chín thành đô quảng hàn. sòng sơn một mảnh giang san Xứ Thanh là gốc tiên nàng ngự vui. _Sáng tác_(beyeukieu)
hì, bác hiểu mà sao lại hỏi e, ý bạn ấy "phò" ở đây là động từ mà. hihi. chứ bác lại nghĩ theo ý bác thì e bó tay ùi
Nghe những vần thơ lạc cảnh tiên Lòng trần thanh tịnh tự an nhiên Phong nguyệt tuyết hoa trăm sự lạ Bảo Hà Chín Giếng hiển nhân gian
2 bài thơ này e viết năm 2008. năm đó đi đền bảo hà và cô chín về. Về lời thơ và ý thơ của e vẫn còn rất non nớt. các bác cứ ném mạnh tay để em rút kinh nghiệm ạ.