[YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=-7fC7pyVgq8[/YOUTUBE] Từ HN, thuê một chiếc xe máy, mình và một người bạn hỏi đường loạn lên thế mà cũng đi lạc một đoạn về Hà Đông. sau đó quay lại đượng Láng để đi. Đến Đường Lâm cũng xế chiều. Chụp vội vài tấm hình Cây Đa cổng làng. Nghe nói cây này suýt chết. Phải bỏ ra cả chục tỉ mới cứu được Cạnh bên cổng làng là ao làng, thấy trâu bò đi ngang đây có con không chịu đi nữa. phải dừng lại cho chúng uống nước rồi mới chịu đi tiếp Đường vào làng, mùa này là mùa gặt, mọi người tấp nập gặt lúa, chở lúa, phơi lúa thật nhộn nhịp. Cụ bà cũng ra đồng với áo nâu khăn mỏ quạ (không hề dàng dựng) Thanh niên cũng tham gia gánh việc nhà Vào đến sân làng gặp ngay đình Mông Phụ Bên trong sân đình Cạnh bên là quán nước chè (ở đây gọi là điếm hay xích hậu). Bà cụ bán nước rất vui, bà kể cho mình nghe rất nhiều chuyện về cái làng này, lâu lâu cao hứng còn đọc thơ nữa chứ. Đêm đó mình tá túc ăn cơm và ngủ lại nhà anh con trai của cụ. anh Hải. Hai vợ chồng anh rất nhiệt tình, Hôm sau lang thang quanh làng Những ngôi với mái ngói tường ong đơn sơ mộc mạc thật đẹp ngôi nhà này có trên 300 năm tuổi. Nhà của nhà văn Hà Nguyên Huyến. Làng có nghề làm tương, Trông vậy chứ rất sạch, tìm một con ruồi cũng khó. Sân làng được tận dụng làm nơi phơi rơm Quán ngoài đồng cũng thành nơi tập kết lúa chờ máy tuốt (ngoài này gọi là máy thổi) ngoài đồng mọi người hối hả Bên rặng duối nghìn năm lũ trẻ trông bò, chiếu tướng Tạm biệt Đường Lâm, tôi sẽ trở lại. (sưu tầm từ Phượt.vn)