Một số thắc mắc mong được mọi người giải đáp

Thảo luận trong 'Giải đáp thắc mắc' bắt đầu bởi Kim Sắc, 15/8/15.

Lượt xem: 4,909

  1. Kim Sắc

    Kim Sắc New Member

    Xin chào các bạn, các anh, các chị...!

    Em có một số thắc mắc mong được mọi người giải đáp giùm. Các câu chuyện xảy ra cũng đã rất lâu và rất dài nên em sẽ viết vắn tắt. Nhưng không phải em hỏi về các chuyện như "Trình đồng mở phủ...", " Căn này căn kia...", em chỉ muốn được biết thêm. Em xin được kể tuần tự: Cách đây cũng rất lâu rồi (cuối năm 2013) có những sự việc tâm linh xảy ra đối với em. cuối năm 2013, em bắt một con chim sa và bị bệnh "thận âm dương mất cân bằng" - trước lúc ấy, có một số giấc mộng linh ứng báo trước các tai nạn gia đình, em cũng đã có nhắc khéo nhưng không tránh được.

    - Thứ 1, một thời gian sau đó, có một ông giúp đỡ em khi ở trong giấc mộng. Ông hỏi đến đâu em trả lời đến đấy, cùng lắm chỉ tới câu hỏi thứ 2 là đúng, tất cả chỉ diễn ra trong vòng 1 đêm, em kham nhẫn các cảm thọ khổ đau và ông tác động, còn gọi ông là sư phụ. Cũng có thêm vài lần khác, ông xuất hiện nhưng từ đó đến nay em thật vẫn không biết "Ông tên là gì, có danh sắc gì, là vị tiên nào?", được ông giúp đỡ - với tinh thần uống nước nhớ nguồn, em cũng chỉ mong biết được ông để mà tỏ lòng tôn trọng, biết ơn. Có một lần, em thấy ông là một ông cụ, đầu búi tóc kiểu Trung Quốc, tóc ông trắng, mặc áo trắng, tay cầm cái (?) có lông dài màu trắng, lông này dài như là lông của cái phất trần ( phất trần của thái thượng lão quân trong phim ), bên cạnh ông là một đệ tử, đầu đội mũ đen - khuôn mặt vuông, phúc hậu, mặc áo trắng - chỉ có thắt đai màu đen, ông hỏi em "Thoát khỏi đàn bà có khó không?" - em không dám trả lời (vì trước đó bị dựng cảnh thấy các người đàn bà không mặc gì cả). Giọng của ông ngọt và nhẹ như một cụ già nhẹ nhàng bảo ban con cháu, chỉ có lúc trách mắng thì hơi đanh một chút.

    -Thứ 2, có một bà cũng đã giúp đỡ em vài lần, bà ấy nếu nhìn như người trần gian tính về tuổi thì khoảng trên 30 một chút, có kiểu để tóc rất lạ, mặc áo màu trắng, ngồi như tọa thiền - có kiểu tóc, như thế này:
    [​IMG]- đương nhiên, vẽ bằng paint nên không chính xác cho lắm, hình thật thì đẹp hơn nhiều. Có 2 vạt tóc, vạt mỗi bên 1 bản khoảng 3 cm, có 1 búi tròn nhỏ ở giữa - khuôn mặt nhỏ (chứ không tròn như hình vẽ), mày lá dăm, mắt lá liễu.
    Đây là 2 vị đã giúp đỡ em, bấy lâu em vẫn mong muốn được biết tên để mà có lòng kính trọng, biết ơn - mong được anh chị, có kinh nghiệm, nghe nhiều, biết nhiều hay bằng năng lực của mình cho em biết tên.

    - Thứ 3, trong một giấc mộng, có dựng lên sự kiện sẽ có nguy hiểm xảy tới người ông của em. Em đã vượt qua các rào cản đến đến cứu ông, đầu tiên, em thấy hình Ngọc Hoàng Thượng Đế nhưng mặc áo màu đen xuất hiện ở 1 cái bảng nhưng em bỏ qua vẫn cứ tiếp tục thực hiện việc làm của mình, rồi lại thấy 1 con mèo cát ( mèo cát tường màu đen ), bỏ qua nốt, rồi tới 1 hình như đầu trâu cũng bỏ qua nhưng sực nghĩ, có thể sự việc không đúng như vậy-tạm dừng lại thì trên trời rơi xuống 2 đám mây. Có một hoàng tử, mặc áo long bào và một người hầu cận mặc áo thiếp bạc, nói 1 lời: "Lời đồn trong thiên hạ quả không sai!", rồi tay đưa ra chiếu chỉ, đọc gì đó thì em cố gắng nghe nhưng không được. Đương nhiên, đối tượng nghe là em rồi.

    - Thứ 4, trong một giấc mông vào tháng giêng năm nay, khoảng lúc gần 12g, em có nghe giọng của ông, khi ông ( ông ở trên, em vẫn gọi thân mật là ông ), trong lúc nửa tỉnh nửa ngủ em thấy một tờ giấy, đọc tới đâu chữ sáng tới đó. Kèm theo đó là giọng của ông, nói em không tốt vì không chịu khó tu tập, em đi theo con đường tốt còn lại thì phe xấu ( biểu hiện là kẻ xấu ở trên đã tự mò tới làm hại) sẽ mạnh lên nếu như em chứ biếng nhác - ham chơi. Thế là hết, không được thêm gì nữa ( lúc nào cũng như ở trên rót xuống, trên bảo dưới phải nghe như thế). Cũng trong hôm ấy, trong khung cảnh các trẻ em miền núi chơi nén còn, thì em thấy một ông: đội mũ báo thiên - không có tua dua phía trước, mày ngài - mắt phượng, mặt hình chữ nhật, mặc áo ở trên màu trắng - ở dưới màu xanh lá cây ( màu xanh Sơn Trang) - ông này cao đến 3 mét, em nghĩ ông ta sẽ đến chỗ mình tính bỏ chạy để tránh đi nhưng rồi nghĩ có chạy chắc cũng không được nên dừng lại, ông ấy chỉ cần bước có 3 bước thì tới chỗ mình. Nắm tay em, chỉ bên tay phải: kia là dân chúng ( em nhìn nhưng chưa kịp thấy gì), rồi chỉ lên bầu trời: kia là Ngọc Hoàng. Lúc ấy, em suy nghĩ, không biết Mẫu Liễu Hạnh dung sắc sẽ thế nào, tập trung nhìn lên bầu trời theo hướng tay, ở trên các tầng mây trắng, giăng các thiên nhân mặc áo màu vàng. Ở giữa là Ngọc Hoàng Thượng Đế, bên cạnh người là một hoàng hậu, nếu nhìn như tuổi trần gian thì khoảng 45 -> 50 tuổi, em cứ tạm gọi là vương mẫu, rồi thấy một chú bé tóc 3 chỏm lơ, áo màu chám [như thời phong kiến - như là các bức tranh người ta vẽ về trẻ em thiên giới đẹp]...Rồi ông kia, dắt em vào một ngôi đền bằng gỗ và nói, con hãy bái kiến Ngọc Hoàng và ? mẫu ( là hoàng hậu), bước vào ngôi đền ấy, chỉ vừa kịp thấy tượng - chưa kịp hành lễ gì thì biến mất ( nghĩa là em thoát khỏi giấc mơ ). Em không biết việc bái kiến này thật sự có nghĩa gì? Nay em mong được góp ý về sự kiện bái kiến này. Có thể họ mong muốn em nghĩ về cái gì đó lớn nhưng em chỉ giới hạn cho nó bé ( em chỉ nghĩ, điều này vs sự kiện hoàng tử thì có nghĩa là tôi hãy vững tin vào thiện pháp, có niềm tin vào thiện pháp...chỉ thế thôi )

    - Em chả cơ hành gì sất...không có một khả năng gì, không thích mấy chuyện nhảy nhót vào các đền các điện các buổi lễ đều không có gì cả ... ì không có khả năng gì về tâm linh như là: soi căn, xem tướng,... [nói chung là các khả năng đặc biệt của các thanh đồng, của các người bị chấm đồng], không nốt ruồi son,..., không có dạy riêng gì kiểu nhảy nhót - học thơ,..., không có nhức đầu rồi abc xyz...
     
    Chỉnh sửa cuối: 31/8/15

    Bình Luận Bằng Facebook

  2. huyềndahye10

    huyềndahye10 New Member

    Có fải a học ngũ bộ chú vs điểm đạo trên mạng đúng ko?ở trang vutruhuyenbi j đó ak?học mấy cái khai quang khai nhãn đó là tốt nhưng ko kiên trì ỏ ko đúng cách thì rất dễ bị ma tà nhiễu loạn vì cưả luân xa đang mở.nhà e kjến thức nông cạn đọc qua câu chuyện cuả b thì e đoán ban đầu b tu học này nọ là mơ mộng làm sjêu nhân cứu thế giới hjhj nhưng sự vjệc trở nên nghjêm trọg.thiền nhãn thì nhìn đc phật thánh và các ngài đang thử thách a đó.nhưg có lẽ do b mơ mộng hay ko kiên trì chịu khó nên mớj bị vậy.b cũng có duyên với phật pháp là tốt đấy.ko fải ai cũng đc vậy đâu.còn căn quả thì ui zời cứ đến các thầy là 99% có căn.1% là đag phân vân căn j.nhà e trc cũng xem đc phán là có căn cơ mà e ko đc vinh dự như bác là đc thấy các ngài.mà e cũng chả có khả năng j đặc biệt ngoài ăn tham ngủ siêu học hành dốt nát cả.=))e thấy mấy ng có căn toàn nam thanh nữ tú ỏ chí ít cũg fải trông thấy ngài nọ ngài kia như bác.e thì chỉ có duy nhất 1 lần vào 1ngôj đền trong mjền trung lễ thì e thấy luồng gió mát chạy qua tỉnh cả ng dù trờj nóng 40đ hi(chắc tạj lúc đó e đứng gần quạt=)) cơ mà may còn có cái để khoe=)).nhưng mà tóm lại bác đc nhìn thấy phật thánh vậy là phúc hơn nhjều ng đấy.b cố gắng tu tập nhe.biết đâu kjếp trc b là đệ tử theo phật như kiểu a nan ca diếp thì sao;;)
     
  3. Kim Sắc

    Kim Sắc New Member

    À - tôi học 5 tạng kinh nguyên thủy [5 bộ kinh pali: Trung Bộ, Trường Bộ, Tăng Chi Bộ, Tương Ưng Bộ, Tiểu Bộ] - gồm: Bốn niệm xứ - bốn chánh cần - bốn như ý túc - 5 căn - 5 lực - bảy bồ đề phần và bát chánh đạo.
    Tôi đã nhận ra các điểm bất ổn và đã xin rút và thưa rằng: xin chấp nhận đây là một sự bồng bột, chủ quan-để tớ có thể giữ gìn về sau. Và tớ đang nghiêng về việc tu cho mình thôi, "lợi ích nào thiết thực hơn là cho chính mình".
    Sự thật, việc làm cứu nhân độ thế đó rất khó chứ không dễ dàng gì-cần phải có đầy đủ nhiều yếu tố, điều kiện mới có thể làm được, xét thấy khả năng của bản thân có rất nhiều hạn chế nên tớ xin khướu rồi.

    Còn về thần thông thì tớ chưa có cái nào hết, cái thiên nhãn đó cũng chưa. Có chăng biết là ma quỷ thì xảy ra trong mộng, 1 vài lần gần vào giấc ngủ,..+ nhờ việc tư duy nên phân biệt được thôi, chứ nó không phải là một năng lực thần thông.
    ps: tôi gọi là ma quỷ - theo tư duy nhận biết của mình (làm việc xấu ...)
    Tớ không có ý niệm rằng: các ngài đang thử tôi! vì rằng sẽ nảy sinh ý nghĩ đi đến tham cầu, oán trách, phụ thuộc và hồ nghi.

    Nói chung thì cuộc sống của tớ là không bình thường, một ít về mặt tâm linh thì cũng đã ổn, còn các chuyện khác của cuộc sống thì do mình thôi. Chỉ có lấn cấn một số chuyện chưa rõ ràng, muốn biết thêm một số bí mật.
     

    Các file đính kèm:

    • co-bo.jpg
      co-bo.jpg
      Kích thước:
      18.6 KB
      Đọc:
      370
    Chỉnh sửa cuối: 31/8/15
  4. mr.cuong90

    mr.cuong90 New Member

    Nói chung là bạn lên tìm đc một người thầy chỉ dậy đc cho mình và người ta đỡ đc mệnh của mình.... nhiều khi bạn nên suy nghĩ một cách có logic về các vị thần thánh hay phật thì tôi nghĩ bạn sẽ phát huy tốt khả năng của mình.... bạn xem ai có thể chả đc nghiệp thì lên chả nghiệp trước đi rồi muốn làm caia gì thì làm bạn à ...... mong bạn thành công..... ( phật không hẳn là tốt và phật không hẳn là xấu ) bên phật hay 4 phủ và nhà quan mỗi một việc sẽ sử dụng vào việc khác nhau vậy ta nên trung hòa chắc là ok..... chủ yêu bạn lên tìm đc người mà bạn có thể tôn là thầy của bạn chắc ok

    ---------- Post added at 08:46 PM ---------- Previous post was at 08:40 PM ----------

    Cái cốt là xem vị nào đang nắm giữ bản mệnh mình và vị thuộc về đâu thì mình sẽ hướng về đó !!
     
  5. Kim Sắc

    Kim Sắc New Member

    @mr_cuong90: tôi chỉ muốn làm người bình thường thôi - chứ đi tìm thầy thì "mèo lại hoàn mèo" rồi, ai lại tự làm khổ mình và trói mình như thế - hơn nữa, về phần tâm linh thì cũng đã tạm ổn - về cuộc sống hàng ngày thì tốt xấu, thành bại là do mình thôi - tôi sẽ không nương nhờ mấy việc này để hầu mong tôi sẽ được tốt hơn, các việc cần làm tôi cũng đã làm [các lễ, có cả tiễn căn... các lễ để trả nợ cũng đã làm], các rắc rối cũng gần như đã hết. Tôi cũng chỉ muốn biết thêm để tỏ lòng biết ơn thôi, thêm vài chuyện nữa để tôi có thêm dữ kiện để giải quyết vấn đề sáng suốt nhất, tôi mong được mọi người cho mình biết thêm các thông tin để mình có thể không có những quyết định sai lầm, chỉ giới hạn thế thôi. Tôi chẳng muốn làm các việc gì bên tứ phủ cả [trình đồng mở phủ...vv], gia đình tôi cũng thế. Mặc dù ba mẹ có không ưa thích, không bằng lòng, có cái nhìn khác đi về tôi nhưng tôi không thể vì nhận thầy hay làm mấy việc bên này mà khiến ba mẹ tôi đau lòng được, tôi nghĩ mình không nên vì mình và khiến người khác đau khổ-tất nhiên nó phải là chính đáng chứ không phải là mù quáng. Còn các chuyện về người thân, gia đình, bạn bè và cả XH,..., họ có cái nhìn # hay gì cũng được, cho dù tất cả có quay lưng ghét bỏ, tôi sẽ kham nhẫn được.

    @ all:
    Cuộc sống của tôi h không được như ý muốn là do tôi mà thôi [các khuyết điểm của bản thân...] nên tôi phải nhận lấy sự thật này, còn các chuyện không may khác ngoài ý tôi thì cũng là do các nghiệp trong quá khứ đã tạo tác-"chúng sanh kẻ cao sang người hạ liệt, kẻ may mắn người thô xấu đều là do hạnh nghiệp của mình..."-do theo hạnh ly tham nên tôi sẽ nhẫn chịu những điều này.
    Như thế là các việc làm cho mình - các thiện nghiệp, như thế là vừa đủ, không nên tham cầu gì lớn. Thật là vô lý, khi một người đã từ bỏ các tham cầu, hướng đến chánh thiện, thuần thiện mà một người có trí lại bức thức người này, khiến cho người này khổ đau, tôi đã nghĩ như vậy !
     
    Chỉnh sửa cuối: 31/8/15
  6. mr.cuong90

    mr.cuong90 New Member

    Tôi cũng có một người bạn cũng giống như bạn đó nhiều khi nó nói với tôi là noa cũng rất muốn chở thành một người bình thường như bạn đó.... nhưng cuộc sống nó vẫn phai sống công việc này nó cũng phải làm xin bề trên để nghỉ nhưng cũng không đc..... vậy tôi cũng chỉ nói với bạn như thế này cho dõ này nếu bề trên đã quyết rồi thì đừng có cưỡng.... tốt nhất vẫn vừa học vừa làm như một con người bình thường thôi còn thành hay không cũng là do bạn........ "phật cũng dậy là không hẳn là phải tu một đường, phật cũng có rất nhiều pháp môn để tu phù hợp với mỗi người mỗi căn khác nhau"...... vậy tôi cũng mong rằng bạn sẽ sớm tìm đc cội nguồn cái gốc cái dễ để mà tu đạo cho tròn..... " còn nói về vấn đề này nó cũng nhiều lắm...... còn tôi cũng không hẳn nói bạn là phải đi theo tứ phủ hay thế này thế kia mong bạn quay lại với cái này cái nọ....
     
  7. mr.cuong90

    mr.cuong90 New Member

    Tôi đọc lại lần 2 thấy bạn bảo là tiến căn vậy tôi hỏi bạn tiến căn là ntn và ý nghĩa của việc tiến căn, cái thứ 2 là người mà thấp hơn bạn liệu có đủ tầm tay để tiến cho bạn hay không ???? Chính vì thế lên cuộc sống bạn luôn bị đảo lộn ..... và theo nhiều pháp môn kiểu như bạn ấy khoonh điên là may cho bạn rồi đấy.... người mà cứ âm âm dương dương như bạn rồi như thế này như thế nọ tôi thấy cũng mệt lắm.....
     
  8. linkmiu

    linkmiu New Member

    Bạn hệt như mấy ng luyện ngải qua internet, đa phần đêu bị vật cho tới bến, bạn thì ko luyện ngải nhưng bạn đã tham gia khá nhiều môn thể thao phối hợp và cuối cùng bạn chẳng giỏi môn nào và cuối cùng là bạn bơ vơ chẳng thuộc hệ thống tổ chức nào. Rồi để đáp lại cái kết cục này tu thân bạn AQ rằng ta chỉ là ng bình thường và muốn tránh xa mọi thứ. Thật là hài hước.
    Cái sai và thiếu sót nữa là bạn ko có thày dẫn, tự bạn lọ mọ trong đêm tối, tìm một đống chià khóa mà tra hết chia nọ chưa kia mà ko mở đc cửa. Vô tình hữu ý bạn làm cho tình trạng càng phức tạp tồi tệ hơn.
    Nói tới đây bạn có dám nhìn nhận ko, bạn bảo ko muốn làm việc liên quan tứ phủ nọ kia bla bla... nhưng xin nói lun là tứ phủ ko cần bạn làm j và bạn hiện cũng chẳng thuộc cung nào mà giao việc.
    Những gì bạn mơ hay nhìn thấy chắc chắn là do ảo giác, đó là hệ quả của sự xung đột các luồng sóng, từ trường, năng lượng khác nhau. Có thể hình dung là dạng tẩu hỏa nhập ma nhẹ, thực sự bạn hơi mat mat rồi đấy, nói thật đừng tự ái.
    Giả sử hình dung bạn như bệnh nhân, thì tôi ở bệnh viện tứ phủ chuẩn đoán thế. Nhập viện tôi thì bạn phải chữa trị theo liệu trình của tứ phủ. Nhập viện mật tông thì theo thuốc mật tông, viện nào thuốc ấy...ý tôi là bạn cần dứt điểm nhất quán về tâm linh tín ngưỡng, chuyên sâu một mảng thôi mới có chuyén biến tích cực đc, hiểu ko, xin vào biên chế đi, lang thang ngoài kia ma quỷ nó chả quấy cho hè hè
    Nhân dịp tháng tiệc Đức Ông Thần vệ quốc, chúc bạn thân tâm an lạc.
     
  9. Kim Sắc

    Kim Sắc New Member

    @mr_cuong90: Bạn góp ý thật chân thành. Tôi biết mình không như trường hợp người bạn đó, cũng như các trường hợp khác. Nói là theo các pháp môn là cũng không hẳn chính xác [hiểu "theo", với nghĩa với học và thực hành một cách rất quyết tâm, rất tin tưởng...], gọi là tìm hiểu thì đúng đắn hơn-tôi tìm hiểu thôi không đến mức theo và bây giờ cũng bỏ hết đi rồi. Đúng như bạn nói, nếu theo nhiều pháp môn như thế có thể bị điên nhưng sự kiện tôi vượt qua và bỏ đi này có rất ít may mắn, chủ yếu bởi tôi tư duy nên đã bỏ đi - tránh đi các phần xấu, không do một ai xui bảo cũng không phải tự dưng thì mất cảm hứng,,, [nói chung hiểu và chỉ rõ ra được]. Còn chuyện tiễn căn thì bạn có thể tham khảo ở đây: http://hoangbo.vn/forum/showthread.php?6133-Hỏi-về-lễ-Trình-Đồng-Tiễn-Căn - hiểu nôm na là cắt đứt sự liên hệ với tứ phủ - đã làm rồi, còn người thầy có cao hơn hay thấp hơn thì cái ấy tôi chịu. Chuyện âm dương gì đó thì đã giải quyết rồi, tôi đã thăm khám bệnh bên đông y đã chữa khỏi bệnh. Tôi nghĩ chỉ còn lại chuyện quấy nhiễu này kia-nói ra thì cũng bình thường thôi, từ lúc trước khi tuổi 16-không một chút suy tư hay biết gì mấy chuyện này thì mấy chuyện kiểu này dường như có xảy ra nhưng lúc ấy được coi là ác mộng mà thôi, bây giờ tôi cũng sẽ đưa nó về mức ấy, nó cũng loãng đi nhiều rồi-chỉ thỉnh thoảng như người ta gặp ác mộng thôi, cho nên tôi cứ sống bình thường là được rồi-nếu đã bị vào 1 việc gì đó thì h này tôi đã không bình yên thế này-người ta còn bị thế này thế kia, còn tôi thì không. Mà đã tiến căn rồi thì bên tứ phủ sẽ thôi-từ lúc ấy cũng chẳng thấy có gì nữa. Thôi, bạn và tôi sẽ như những người bình thường, ấy là vui rồi ^_^

    @bich_dieu_pham:
    Cảm ơn những thông tin từ chị. Nhờ vậy mà tôi biết thêm. Theo kinh nghiệm, tôi đã hỏi nhiều thanh đồng thì đều nhận được câu trả lời gần như chị, điểm khác là họ không nói tôi luyện ngải abc..., vì thực ra tôi không luyện mấy thứ ấy. Do vậy nên tôi tiếp nhận câu trả lời:
    , như vậy là tốt-tôi chỉ mong có thế, tôi cũng nghĩ nếu tôi hỏi các thanh đồng khác thì phần lớn cũng sẽ trả lời như thế => tôi yên tâm về việc này, khỏi lấn cấn tứ phủ. Các bên mật tông...thiền tông...thì chỉ ở mức tìm hiểu, rồi thôi chứ cũng không đi sâu gì cả, là tôi tìm hiểu chứ không phải là theo một mạch nên chưa có kết quả gì cả, sự việc chị nói là mát mát...tẩu hỏa...tôi hiểu. Mục đích của tôi không phải luyện ngải gì đâu...lúc đầu mong muốn có thiên nhãn vì nghe điều này:
    "Mắt giữa trán có diệu năng của tuệ nhãn không những là cánh cửa trí tuệ, phân biệt rõ vạn vật, những giả trái của thiên địa dưới cái nhìn thấu tận tâm can của Tuệ nhãn đều bị bóc trần, lại còn thấu được mười hai nhân duyên, hiện tượng sinh tử lưu chuyển của bậc A la hán "vô ngã vô chấp", có thể ra khỏi sinh tử luân hồi, không bị trói buộc bởi thân tâm thế gian"
    Nhưng buổi ấy đã xa rồi, thời gian cũng đã 1 năm 8 tháng rồi, sau các biến cố thì tôi đã khác.
    Chốt lại, tôi đã bỏ mấy việc tu bên này bên kia [nghĩa là dừng hẳn]-mấy chuyện ma quỷ thì chỉ có trong mộng, tôi gọi là vậy, với tôi các thành phần xấu được gọi là ác ma, còn với người khác có thể chỉ gọi là ác mộng => ấy cũng là lẽ thường, cho nên xét ở phương diện một người bình thường điều này chấp nhận được. Thứ 2, làm lễ tiễn căn xong thì các liên hệ mà các bạn gọi là với bề trên cũng đã hết => tiễn căn là xong rồi, khỏi liên quan đến tứ phủ. Thứ 3, nghĩa là tôi bình thường, nhưng có niềm tin vào các điều tốt đẹp trong Phật Pháp [chỉ thuần giáo lý]. Thật ra cuộc sống của tôi, nói về tinh thần thì bình thường [nghĩa là không như các trường hợp cơ đày...], nói về chuyện ma quỷ gì đó thì nó chỉ là ác mộng, nói về khả năng tâm linh thì không có gì => thôi, có cái gì đâu mà chữa mới chả trị. Tôi cũng chỉ muốn biết thêm các thông tin mà thôi nay đã cũng biết hơn rồi, khỏi lấn cấn bên tứ phủ ^_^
     
  10. huyềndahye10

    huyềndahye10 New Member

    Dây đàn kéo căng quá sẽ đứt mà trùng quá sẽ ko hay.đức phật ngày trc tu dưới gốc cây bồ đề cũg từng kiêng khem trốn tránh mọi thứ để rồi ngài nhận ra rằng cơ thể mà ko khoẻ mạnh minh mẫn thì đâu lĩnh ngộ đc giáo pháp.thì chúng ta đâu có đức thế tôn như ngày nay

    ---------- Post added at 10:12 AM ---------- Previous post was at 10:03 AM ----------

    E thấy bác có vẻ lo nghĩ quá nhiều cứ nặng nề học hết pháp này pháp kia mà ko bị tà nhiễu loạn rồi đấy.sao b ko sống như bt.ăn ngủ sinh hoạt bt làm việc tâm đức thân tâm thanh thả đọc kinh niệm phật thì sẽ nhẹ nhõm hơn chứ đừng mơ tưởng cao siêu quá.còn b bảo b tiến căn thì là căn ai mới đc?nếu b căn mẫu đúng như lời thầy thì mẫu sẽ báo cho b.cáj j đến thì sẽ đến mà đi thì sẽ đi đều do duyên nghiệp cuả mình cả.thần thánh ngta làm việc cũg có phép tắc chứ ko fải thích bắt ai hành ai thì hành.b suy nghĩ nhiều vs học đủ thứ thế kia khéo tâm trí rối loạn ý chứ
     
    Chỉnh sửa cuối: 16/8/15
  11. Dấu hỏi to

    Dấu hỏi to New Member

    Chào thầy Kim sắc,thân tâm thầy có phần khủng hoảng vì đâu thế này,con nghĩ thầy thông hiểu phật pháp như vậy thì đâu cần phải biết danh tính pháp hiệu những trư thiên thần linh có duyên tác phúc cho thầy.Con biết ơn thánh mẫu cùng các cung các tòa trong hội đồng tứ phủ,con lấy đó làm lẽ sống ở đời tiết kiệm chi tiêu ko hoang phí chăm lo cho dậy dỗ con cái đạo lý phải trái đúng sai ở đời...thầy có duyên hơn con khi hiểu đạo lý phật thánh vậy tỏa sáng nó cho chúng sinh thấm ơn là báo ơn duyên nợ rùi cần j phải biết tên hiệu trư thiên ...Hi hi con lại muốn hỏi thầy nhé : Ngày đức Phật thích ca mâu ni còn tại thế ai là người thầy dẫn dắt chỉ đường tu tập cho thế tôn thành chính quả ??? Thế tôn thành chính quả thì chúng sinh được j và mất j???. Còn nữa trong truyện quan âm thị kính, ngài sinh thời cũng có giá đình hạnh phúc sau trải qua thử thách phải nói là tột cùng đau khổ tột cùng tủi hổ....vì cứu vớt 1 sinh linh bị bỏ rơi ngài chấp nhận vui vẻ sau khi thành chính quả bồ tát ngài cứu giúp hết thảy chúng sinh ko oán hận truyện cũ.....vậy ngài có ai hướng dẫn chỉ dạy ko hay là từ tiền kiếp trước ngài đã có duyên đạt đến cảnh giới thử thách như vậy rồi (định mệnh).Con đọc bài thầy ko thể đọc hết được cố đọc rồi cố hiểu ý tứ chỉ được một lát, chắc tại tâm bất nhẫn ...
     
  12. Kim Sắc

    Kim Sắc New Member

    Mục đích của tôi, để hỏi:
    - danh tánh 2 vị đã giúp mình vì lòng biết ơn
    - những sự kiện tôi thấy là chư thiên - tôi nên hiểu thế nào cho hợp lẽ phải thời
    Thật ra là tôi với mong muốn biết thêm thông tin là nhiều, chứ việc bị ảnh hưởng như các trường hợp cơ đày..abc xyz gì đó là không phải nghiêm trọng đến mức ấy.
    Mà tôi đang hỏi nên không nghĩ rằng mình sa đà vào mục đích "tranh luận đúng sai...", về chuyện học nhiều pháp, tôi đã chấm dứt từ lâu ( cũng phải mấy tháng rồi ) - còn nếu một người muốn tu mà lại không có giữ giới thì không thể thành được. Tôi đã làm sao mà so sánh được với khổ hạnh của Thế Tôn khi xưa mà lo nghĩ: mình đã kiêng khem thái quá! thậm chí ở mức độ đó, còn là nhỏ nhoi so với các vị tu hành-nếu nói với các vị tu hành có thể bị cười chê, quở trách - ngươi giữ được có một ít giới luật nhỏ nhoi mà cũng bày đặt khoe khoang hay mới có một chút nhiêu đó thôi mà đã nghĩ là đã nhiều và đầy đủ.

    Còn các đặc điểm bên Phật Giáo thì thấy gần hơn: tôi thích 1 mình, muốn 1 mình, suy tư suy nghiệm các ý nghĩa chiêm nghiệm cuộc sống; có ý thức giữ gìn kỷ luật: không nói dối, không làm hại người...có lòng từ biết nghĩ đến người khác; có lòng bi nghĩ đến việc khổ; không ưa thích danh vọng lợi đắc cung kính; tham sân và si luôn cố gắng loại trừ và cảm thấy xấu, đau khổ trong tham sân và si...hướng đến sự thanh sạch;...hướng đến sự chân thật tránh những điều phù phiếm...

    Mục đích của tôi là muốn biết hơn, biết rõ hơn chứ không phải như thường thấy: ? bị cơ hành, ? bị đau đầu, ? trông thấy vị này vị kia và được vị này vị kia báo phải ra... nó không có như thế - tôi chỉ có mục đích mong muốn được chia sẻ để hiểu biết hơn - tôi không trong tình trạng nghiêm trọng kia để tìm cách chữa bệnh... mà các việc cần làm đã làm, tôi nghĩ còn gì hơn, lại cũng chỉ còn 5 -10 % không đáng kể - chia sẻ đây mong mọi người rõ được tình trạng tôi mà giúp tôi được sát ý ^_^
     
    Chỉnh sửa cuối: 31/8/15
  13. Kim Sắc

    Kim Sắc New Member

    - Do có sự bất nhất giữa: những gì thanh đồng nói - những gì được nghe và thấy và thứ 3 là chính bản thân, khả năng chính bản thân mình cho nên mới phải suy tư. Còn việc muốn biết danh tánh cho 2 vị ấy chỉ là do lòng biết ơn mà thôi. Một người trí là người biết ơn-người không biết ơn không được xem là người trí. Việc biết ơn có nhiều lợi ích:
    - đây là một truyền thống tốt đẹp
    - dẹp bỏ sự say sưa kiêu mạn của bản thân
    - nếu có ai liên hệ được tới các vị ấy thì điều tốt được nhân rộng, điều tốt được duy trì lâu dài
    - chính do bản thân mình thấm hiểu được sự vất vả của hiểu biết chân chánh cho nên quý báu những điều chân thật, biết quý trọng và quý báu những điều đáng trân trọng
    - ...
    Buổi đầu, Thế Tôn theo học 2 người thầy, đều là người nổi tiếng:
    - người thứ 1 tên là Alara Kalama, không bao lâu thì Thế Tôn được thành tựu như thầy mình, chứng đắc Vô Sở Hữu Xứ - rồi ngài nghĩ: "Pháp này không hướng đến yểm ly, không hướng đến ly tham, không hướng đến đoạn diệt, không hướng đến an tịnh, không hướng đến thượng trí, không hướng đến giác ngộ, không hướng đến Niết-bàn, mà chỉ đưa đến sự chứng đạt Vô sở hữu xứ" nên ngài không tôn kính pháp ấy, từ bỏ pháp ấy, ngài bỏ đi
    - tiếp đến, người tìm đến Uddaka Ramaputta, không bao lâu thì Thế Tôn được thành tựu như thầy mình, chức đắc Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ, rồi ngài nghĩ: "Pháp này không hướng đến yểm ly, không hướng đến ly tham, không hướng đến đoạn diệt, không hướng đến an tịnh, không hướng đến thượng trí, không hướng đến giác ngộ, không hướng đến Niết-bàn, mà chỉ đưa đến sự chứng đạt Phi tưởng phi phi tưởng xứ" nên ngài không tôn kính pháp ấy, từ bỏ pháp ấy, ngài bỏ đi.
    Sau đó, ngài vẫn "đi tầm cầu cái gì là chí thiện", ngài không tìm một vị đạo sư nào nữa. Ngài lựa chọn Uruvela - một địa điểm của nước Ma-Kiệt-Đà, tự mình tu tập với 6 năm khổ hạnh - sau đó ngài nghĩ sự khổ hạnh đến mức độ khốc liệt như vậy nhưng vẫn không đạt được mục đích-phải chăng có con đường nào khác-ngài nhớ lại khi còn nhờ, trong buổi đi cày của lễ Tịch Điền, ngài ngồi an trú nhờ ly dục-ly tham-ly bất thiện pháp (Sơ thiền), ngài nghĩ đây có thể là con đường đưa đến giác ngộ, đưa đến Niết Bàn. Trên đà ấy, tuần tự trải qua từ Sơ Thiền => Nhị Thiền => Tam Thiền => Tứ Thiền => Không Vô Biên Xứ => Thức Vô Biên Xứ => Vô Sở Hữu Xứ => Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ => Diệt Thọ Tưởng, tới Diệt Thọ Tưởng định các lậu hoặc lập tức bị dẹp hết - trong 3 canh ngài sáng 3 minh, canh thứ nhất: ngài sáng về Thiên nhãn minh: chúng sanh kẻ cao sang người hạ liệt, kẻ may mắn người thô xấu đều là do hạnh nghiệp của mình. Có những loài hữu tình làm các cấc nghiệp về thân, khẩu và ý , phỉ báng các bậc thánh, sau khi thân hoại mạng chung chịu các cảnh sanh nơi địa ngục, ác thú, đọa xứ. Có các loài hữu tình làm các thiện nghiệp về thân, khẩu và ý, (tôn kính) các bậc thanh, sau khi thân hoại mạng chung sanh lên thiên giới, thiện giới hay cõi đời này. Trong canh thứ 2, ngài sáng về túc mạng minh: ngài nhớ rõ các đời sống trong quá khứ với các nét đại cương và chi tiết. Danh tánh, tộc tánh, chịu các cảm thọ, ở đâu...ngài nhớ lại 1 kiếp, 2 kiếp, 3 kiếp, ...10 kiếp, 100 kiếp, 1000 kiếp, nhiều thành kiếp nhiều hoại kiếp". Trong canh thứ 3, ngài đạt lậu tận minh: "đây là lậu hoặc - đây là nguyên nhân của lậu hoặc - đây là lậu hoặc bị diệt - đây là con đường đưa đến diệt trừ các lậu hoặt" - ngay lập tức ngài được giải thoát hoàn toàn, ngài biết rõ: Sanh đã tận, phạm hạnh cũng đã hoàn thành những việc cần làm cũng đã làm- không còn tái sanh - không còn trở lui lại đời sống này nữa. Sự giải thoát trong ngài không giao động, ngài được hoàn toàn giải thoát, vô thượng an ổn khỏi các khổ ách: Niết Bàn!
    Như thế, các pháp này: "ngài tự tri tự chứng tự đạt được"

    - Thế Tôn thành chính quả thì chúng sanh chỉ có được không có mất: ở đây màn vô minh bị xé toang, có các chúng sanh có niềm tin-lắng nghe pháp sẽ thấy được ánh sáng (minh). Tùy thuộc vào niềm tin và sự học hiểu, tu tập mà đạt được các kết quả khác nhau. Có những người nhờ niềm tin vào Phật vào Pháp vào Tăng, được sanh lên thiên giới-cõi đời này; họ có niềm tin vững chắc vào thiện pháp-tăng trưởng thiện pháp, giảm trừ ác pháp: những gì đạt được do các việc thiện họ đạt được, niềm tin của họ được an trú nhờ tin vào Phật vào Pháp vào Tăng. Có những người, không chỉ có niềm tin mà còn sanh lòng muốn được xuất gia ly đời, sau một thời gian chứng đắc các thánh quả giải thoát: dự lựu, nhất lai, bất lai, A-LA-HÁN-quyết chắc nhập vào Niết Bàn. Không chỉ có lợi ích cho quần chúng mà còn có lợi ích cho chư thiên, ma giới, phạm thiên - thiện pháp tăng trưởng đưa lại niềm vui cho chư thiên, trong đó có chư thiên tam thập tam thiên ( thiên đình ta là tam thập tam thiên), hội chúng chư thiên tăng thịnh => hội chúng atula ( chống lại chư thiên) bị giảm....( còn nhiều nhưng ko tiện viết hết)

    - Bồ tát Quan Âm Thị Kính, xuất gia vào chùa học, được sự dạy bảo của các nhà sư trong chùa + sự nỗ lực học kinh pháp của bản thân nên được giác ngộ. Do các nguyên nhân chăm chỉ+siêng năng+thông minh sẵn có+kiên trì+...nên đạt được thành tựu, trong các tiền kiếp thì cái này khó nói vì chúng ta chỉ biết thông qua sự tích nhưng không nên hiểu là định mệnh, "một cái gì đó sắp đặt sẵn và nhất thiết là như vậy..." hay "một ai đó tạo ra thử thách để mà, một cái gì tạo ra thử thách để mà..." sẽ tạo ra sự mê tín mà nên nghĩ do các điều kiện này-nhờ thực hành thế này nên đạt được kết quả.

    -ps: bài viết của tôi khá dài, cho nên có thể phù hợp với người đã quen với việc đọc một nội dung dài-nắm bắt được ý chính (do nắm bắt được ý chính nên nó sẽ gọn...), có thể với người chưa quen thì sẽ khó ( khó theo được ). Như một người đã luyện tập đi bộ lâu ngày và một người vừa ốm dậy, cùng đi bộ, chỉ được một lát người vừa ốm dậy cảm thấy mệt và khó mà theo, trong khi đó người đi bộ lâu ngày vẫn cảm thấy bình thường. Giải pháp tạm thời cho người vừa ốm dậy là đi bộ từng đoạn ngắn 1 rồi nghỉ, kiên trì đi tiếp đến đích với lần 1 để biết sự việc-sau lần 1 mất thời gian và phải kham nhẫn như thế, người này về suy tư để làm: tôi có thể đi bộ nhanh đến đích, ít mệt mỏi - nhờ siêng năng kiên trì tư duy, tư duy đúng phương pháp có phương pháp, người này cải thiện được tình trạng và có thể đạt được như người đi bộ lâu năm! Như thế, bạn cần bình tĩnh xem xét vấn đề, xem xét các nguyên nhân rồi tìm cách giải quyết-không nên vội đổ lỗi do "tâm".
     
  14. huyềndahye10

    huyềndahye10 New Member

    Đuà bác nói như kiểu cứ căn ông bảy là fải rượu chè cờ bạc trai gái ý còn ko có mấy tố chất đó thì ko fải căn ông ý.đang tháng tiệc hoàng ko nên nój thế hoàng buồn à nha:>còn cái ông mà b trông thấy có thể là thái thượng lão quân ^^.còn ng đệ tử áo trắng chưa chắc fải là ông hoàng bơ vì thiếu j tiên thánh mặc áo trắng.b fải để ý có cầm cái hèo hoặc liên quan j đến sông nước ko.nhà e cũng chưa nghe nói ông bơ theo hầu ai bao h.mà tóm lại b ko fải bận tâm danh tính cuả các vị ấy làm j vì có duyên thì khắc biết.suy nghĩ lm khéo ma tà nó làm giả cả phật thánh để lưà đấy.đến chuà đền cứ khấn vị nào độ cho con xin đề tâm khai sáng soi đường chỉ lối tiếp.vậy thôj
     
    Chỉnh sửa cuối: 16/8/15
  15. Dấu hỏi to

    Dấu hỏi to New Member

    Cám ơn thầy đã hồi đáp rõ ràng đầy đủ,trước giờ con vẫn huyễn hoặc bản thân là nhờ có chúng sinh mới có đức thế tôn và mới có bồ tát...
     
  16. Kim Sắc

    Kim Sắc New Member

    Bạn không đọc kỹ đoạn tôi viết ấy thôi, tôi viết ông và người đệ tử ở bên-đã gọi là đệ tử và tầm tuổi nhìn theo người trần gian là khoảng 30 - 32...tôi cũng hỏi thanh đồng là giọng ông Hoàng Bơ thế nào thì được nghe mô phỏng lại, tôi thấy khác giọng của ông, giọng của ông ngọt và nhẹ hơn, giọng của ông Hoàng Bơ đanh và khàn hơn. Tôi chỉ kịp thoáng nhìn thôi (2 - 3 giây) thì hình như ông cầm cái phất trần (như cái phất trần của Thái Thượng Lão Quân trong phim...), một lần hiện lên 10 cái hộp-để kiểm tra năng lực của tôi, thấy sáng 2 cái còn 8 cái thì tối om, 10 hộp là 10 phẩm chất-đức tính [trí dũng, đức hạnh, trí lực...] //tôi chỉ kịp nhìn 1 lần không thể nhớ kịp, nên sau này có lần ông nói: con đến 80% là ảo tưởng. Tất nhiên, tôi cũng như mọi người khác-tôi thấy các vị đều ở trong mộng chứ không phải bằng mắt thường. Trong đêm đầu tiên, khi ông tác động, cứ y hệt như bên đạo gia, hỏi các câu hỏi về giác ngộ-bài học cuối cùng, là hiện tượng rồi mình tự ngộ chứ không hỏi han gì...sau khi giác ngộ bài học ấy, tôi bật lên: con có thể...cảm ơn sư phụ! rồi ông cười, như thế là hết-sau lúc ấy thì trở lại các giấc mộng bình thường. Phải nói là nhờ vào sự giúp đỡ của ông và người phụ nữ cho nên nhiều ngày tháng tôi mới có điều kiện chống trả sự quấy nhiễu của ma quân chứ nếu không có thể đã bị bắt vía rồi.

    Tôi thì nhiều khi thắng thắn nên không được lòng người khác.

    Khi tôi đi xem và nghe với các thanh đồng, tôi có cảm giác như mình là "người ngoài", tôi đã cố gắng tạo điều kiện và nói về chuyện tu tập của mình nhưng tôi không thấy một ai hưởng ứng-họ nói tôi nên bỏ đi, sống như người bình thường. Tôi không nghe thấy một ai, thậm chí chỉ là một lời khuyến khích: con tu tập thế là tốt, con hãy cố gắng tu tập thêm! không có một ai nói như vậy cả, tôi có cảm giác như: sự việc này tất cả là do tôi thôi, chả liên quan đến bên tứ phủ một chút nào. Cũng không thấy phải trình (căn số không phải ra hầu, chỉ cần làm các lễ là xong...) Tôi có một cảm giác xa lạ trong việc tu tập của mình, tôi có cảm giác mình chả mấy gì liên can đến tứ phủ [hay còn nói là không...].

    Khi được nghe chị bichdieupham nói rằng: bên tứ phủ không cần gì ở bạn cả và hiện bạn cũng chẳng thuộc cung nào để mà giao việc - lòng tôi rất mừng và tôi cũng nghĩ như thế-vài lần đi xem với các thanh đồng tôi cũng cảm nhận được điều này, cảm giác như tôi chỉ là bình thường mà thôi. Tôi rất vui mừng với điều này, trước có nghĩ như vậy, mong như vậy, nay thấy có người nói thế và cũng tin rằng phần lớn các thanh đồng khác cũng sẽ thấy như thế [các thanh đồng có bóng thánh mà], số đông có ý kiến như thế thì nên tiếp thu => tôi bình thường, từ nay về sau nên kê cao gối ngủ kỹ, còn tu gì đó thì cái ấy là chuyện cá nhân thôi, chả quan trọng. Có thể, họ nghĩ thế là tốt cho tôi nên nói tôi nên thế này-thế kia //kể cả là các vị thánh vì lúc xem họ đã lên hương-có bóng thánh// [không ai đồng ý với việc tôi tu bên Phật Giáo và họ khuyên tôi sống như người dân bình thường khác...], có thể có một lý do nào đó mà tôi chưa thực sự rõ, nên tôi thấy việc tu này cứ như là tự ý tôi thôi mà như thế thì nó chả quan trọng gì-các ngài không yêu cầu-không gợi ý-..., tôi chỉ như bao người dân bình thường khác, nếu có một chút gì thì ít nhất cũng phải có 1 lời động viên, 1 lời khuyên hay một hướng gợi ý nào nhưng tôi không thấy.

    Thôi bây giờ, tôi không nên liên hệ gì với bên tứ phủ nữa, cứ như những người dân khác [nghĩa là khác với người có căn quả...], mình sống tốt thế là được, chuyện tu tập gì đó thuộc về cá nhân, được thì tốt cho tôi mà không được thì cũng chả sao. Những chuyện này, sẽ như là giấc chiêm bao, thế là tốt cho tôi, đúng đắn cho tôi. Chuyện biết danh sắc 2 vị, thôi thì cũng không quá quan trọng, tôi cũng hỏi nhiều rồi, có lòng thế là được. Mà tôi cũng chẳng mong có gì liên hệ bên tứ phủ nữa cả, tôi muốn được tự do thoải mái. Mình sống tốt là được rồi, có phải căn quả hay phải làm việc gì mà đi sâu làm gì. Những tháng ngày tiếp tới, cần quên lãng mấy chuyện này thôi, để trở lại là tôi của ngày nào ... ^_^
     
    Chỉnh sửa cuối: 31/8/15
  17. Dấu hỏi to

    Dấu hỏi to New Member

    Thầy ơi con thấy ko ổn,cái lý dân có giầu nước mới mạnh,chúng sinh lầm than trong cõi ta bà mới sinh ra 10 phương trư phật vậy nên có chúng sinh mới có đức thế tôn...trong sự tích về đức Phật tổ,khi ngài nhập niết bàn để tìm đường giải thoát cho bản thân,thế tôn có nghĩ lấy mình để thử nghiệm nếu thành công sẽ truyền lại còn đường cứu chúng sinh khác hoàn toàn với ý nghĩ thế tôn chỉ nghĩ giải thoát bản thân.Sự tích quan âm thị kính cũng vậy, ngài lo lắng chăm lo cho gia đình sự nghiệp của chồng khi bị hàm oan giết chồng chỉ vì nghĩ đến người khác ngài mới bỏ đi tìm nơi chốn lánh hết sự đời,khi đi tu bị hàm oan cũng vì thanh danh phật môn mà bỏ đi,cũng vì giọt máu của kẻ đã vu oan cho mình cho phật môn mà ngài khác nào kẻ ăn xin để nuôi nấng sinh linh vô tội kia...tất cả giáo lý đức thế tôn truyền lại sẽ trở lên vô nghĩa hết nếu ko lấy chúng sinh làm trọng.một đất nước mạnh ko lấy dân làm gốc thì cũng như quân ăn cướp , một giáo phái ko lấy từ bi phổ độ chúng sinh coi chúng sinh làm trọng thì cũng sớm lụi tàn có phải ko thầy !!!
     
  18. Kim Sắc

    Kim Sắc New Member

    Đây là vấn đề thuộc về "Thường trú luận" - kiên cố vững chắc - hạn cuộc hiểu biết trong vòng lưới vô minh không thể thoát khỏi. Ngay cả các vị tâm đã nhập định (nghĩa là có các thần thông) hay trong kinh gọi là các bồ tát-đã đắc 5 thắng trí ( 5 loại thần thông) và 8 thiền chứng ( 8 cảnh chứng đắc thiền định) cũng còn có thể không vượt qua được vấn đề này.

    Đối với ai-vẫn còn có ái tính-nghĩa là vẫn còn có các sanh y người ấy không thể thấy được cái "không sanh y"-không thể biết được sự chấm dứt tất cả các lậu hoặc-sự tịnh chỉ tất cả các hành, các pháp mà chỉ người trí mới thấy và biết. Ý chỉ ở đây là các bậc A-LA-HÁN. Người ấy không nghĩ: có thiện thì phải có ác-có âm thì phải có dương-có tốt thì phải có xấu; người vượt qua được vấn đề: cái này phải tồn tại với cái kia...nếu không có cái tồn tại ấy thì không thể nào được, có một sự bức thúc xảy ra trong người ấy (chấp thủ) - bức thúc, khó chịu này ép và khiến người ấy phải chấp nhận rằng: cái này tồn tại phải gắn với cái kia...chính là do còn có ái tính => có chấp thủ này => có chấp thủ này [nghĩa là có trạng thái được giữ lại, trong "thời gian" ] nên có thấy là hiện "hữu" => có hữu nên có sanh => khổ, nghĩa là quá trình khổ: sanh-già-bệnh-chết-ưu bi-sầu khổ-cầu bất toàn, đây là y tánh nhân duyên. Y tánh nhân duyên này sâu kín-khó thấy-khó chứng-tịch tĩnh vi diệu siêu lý luận, chỉ có người trí thì mới thấy - những ai còn nhiều tham sân khó thấy được pháp này. Đây là sự đoạn trừ sanh y: Ái diệt => chấp thủ bị diệt => hữu diệt => sanh diệt. Sự giải thích về đoạn y tánh nhân duyên này, là do tôi giải thích-tôi kiến giải, theo hiểu biết của tôi, tuy vậy tôi vẫn chưa được gọi là đã đến đích vì rằng định xả trong tôi chưa được thiện xảo-do vậy mặc dù tôi có làm diệt ái => diệt chấp thủ => diệt hữu => diệt sanh nhưng nó vẫn chưa hết vì những điều được ẩn sâu. Với những điều ẩn sâu muốn thấy được và thực hiện được thì cần thuần thục trong định và xả, kết hợp nhuần nhuyễn- định để phá vỡ mà thấy, xả để phân tách mà hiểu => cứ như thế cho đến khi đạt được định tối thượng, xả tối thượng-nghĩa là sự đoạn đứt hoàn toàn các ái [kiến giải này, cũng tự tôi kiến giải, không có trong kinh đâu].


    Có lẽ vấn đề trúc trắc nằm ở chỗ, ngài vì ái tánh cho nên đi tìm giác ngộ hay ngài không vì ái tánh? ngài vì cho mình hay vì cho chúng sanh? từ đầu ngài đã vì chúng sanh hay vì cho ngài? lúc trước giác ngộ và sau giác ngộ thì ngài là khác hay là giống? nếu ngài vì chúng sanh => ngài còn ái tính => thế mà lại thuyết rằng ngài diệt ái hoàn toàn, nếu diệt ái hoàn toàn thì có còn vì chúng sanh hay không, vì nếu không có ái thì làm gì khởi nên cái gì mà vì chúng sanh...Tất cả các vấn đề này thuộc về hý luận, các câu hỏi loanh quanh, con rắn tự cắn vào đuôi mình...tôi đã vượt qua các câu hỏi này. Vượt qua có và không có... làm sao để bạn có thể vượt qua có và không có...khi bạn đạt được định, khi ấy sự hiện hữu hay không hiện hữu nó trở hành hư vô đối với bạn. Mà trước đây cũng có người đặt một số câu hỏi có hình thức gần tương tự cho Thế Tôn và ngài không trả lời, vì nó là hý luận-nó là các kiến kiết phược, kiến hoang vu, kiến trù lâm. Đối với những ai còn có những lậu hoặc người ấy không biết và thấy được. Nếu một người "thể nhập" vào giáo pháp, chơn chánh giác hiểu và chứng đạt, người ấy có câu trả lời. Loại định cao nhất để đoạn trừ các lậu hoặc ấy là: diệt thọ tưởng định. Khi ấy các giả ảnh dù có nhưng cũng không chi phối bạn.
    Bạn cần thực hành quán sát :
    - Hình thức và nội dung có tương đồng? (ps: đây là tri kiến riêng tôi nghĩ-không phải trong kinh)
    + hình thức và nội dung trái lệch nhau
    + hình thức và nội dung đồng nhất với nhau
    + hình thức chỉ biểu hiện được một phần nội dung, có phần sai khác và ngược lại
    Tác ý và rèn luyện về việc đó, bạn sẽ vượt thoát khỏi sự ảnh hưởng của sắc.

    Còn 1 điểm này, 1 tánh chất này: ấy là tánh chất "không thể thoả mãn của tham ái", tham ái liên hệ tới vô minh - cho dù có giải thích, dù có dùng nhiều cách thì với một người không có ly tham, không có biết vừa đủ, không có tác ý với trí tuệ-các câu trả lời không thể thoả mãn người này được. Sự việc như thế này không xảy, ấy là: bạn có thể tìm được một vật ở một chỗ mà nó không có - cũng như thế, tham ái là không thể thoả mãn được, đây là tánh chất khát háo mê say của nó, một khi đã dính thời dính chặt, khó lòng mà tách ra được. Nhưng người ta đi tìm lạc trong tham ái, cũng như việc người ta đi tìm một vật ở chỗ mà nó không có, cho dù người ta có đi tìm bằng cách gì, trong bao nhiêu lâu thì cũng không thể tìm ra được => về việc lặp đi lặp lại của việc tìm cái không có, được hiểu là luân hồi, các hình thức được hiểu là các nghiệp, các sanh y, sanh thú [người, chư thiên, ma, ác thú, địa ngục...] - cho đến một lúc, có một người trí cũng như các người đi tìm kia suy nghĩ, tại sao tôi lại đi tìm một thứ mà ở chỗ nó không có, tôi đã tìm nó nhiều lần, bằng rất nhiều cách có trí nhất, vất vả nhất, sung sướng nhất nhưng cũng vẫn không tìm được => nếu có tìm thêm kết quả cũng như vậy, tại sao tôi không bỏ việc này đi - do bỏ lối cũ ấy, sự chuyển hướng này giúp người ấy tìm thấy vật cần tìm, mà vật ấy ở ngay bên cạnh chỗ vị ấy thường tìm. Ở đây, cách vất vả nhất = khổ hạnh, cách sung sướng nhất = lạc hạnh, Thế Tôn đã bỏ chúng đi và ngài đã giác ngộ được chánh pháp đưa đến Niết Bàn. Kiến giải này cũng không có trong kinh đâu, tự tôi kiến giải đấy. Đoạn đường là khá dài, bạn hãy từ từ chớ nôn nóng, hãy kham nhẫn!

    ps: tôi viết riêng phần mình tự kiến giải để tránh hiểu lầm rằng ấy là trong kinh hay lời Thế Tôn
     
  19. linkmiu

    linkmiu New Member

    Câu hỏi của bạn quá khó cho tất thảy mọi ng vì chẳng ai là đc biết rõ chư tiên thánh trong khắp các cung các cõi, nên dựa vào miêu tả thì lại càng ko đủ thông tin để kết luận đó là vị nào. Tâm xuất Phật Thánh biết, tôi nghĩ tự tâm bạn hướng tới các ngài với lòng biết ơn thì là đc rồi chả cần phải biết rõ đích danh đâu.
    Còn bạn sau đây sống thế nào tùy bạn, tôi chỉ nêu quan điểm là mỗi ng sinh ra đều có lý do và vai trò của mình, đảm nhận vai trò sứ mệnh ấy tốt rồi chết đi thì next sang giai đoạn tiến hóa khác. Nhưng đó là chuyện tương lai, hiện tại băn đã thấy những j mình làm là tốt chưa, bản thân gia đình mình thế nào rồi, đóng góp của mình cho xã hội là ra sao...nghiã là việc tu ko chỉ là việc tụng niệm mà phải gắn cả thực tế cuộc sống mới đc, tôi nói ra điều này bởi cảm giác b sống xa rơì thực tại, mà ng tu tập theo đuổi cái cao siêu bỏ quên thực tại thì ng ấy gần như ko đắc quả vị nào đâu
     
  20. mr.cuong90

    mr.cuong90 New Member

    Tốt nhất bạn lên từ bỏ tất cả và làm lại từ đầu.... bỏ hệt mọi thứ bạn đã từng tu và tìm người nào đủ mệnh để đỡ đầu bạn đc là tốt nhất...... hiện giờ bạn là đang trong tình trạng là ảo tưởng vì bạn không có múc đích đến đâu và cái đầu óc bạn suy nghĩ nhiều nhưng không biết sắp xếp đâu ra đâu không có logic phan đoán và nhìn chung về mọi mặt lên vạy thôi.... còn vêt chuyện mấy con mẹ đồng xin phép bạn cũng phải xem lại.... thời này làm sao lại lắm đồng thế ?????...... tôi cũng chỉ khuyên bạn một câu rằng hãy chọn con đường mà bạn đã hiểu và làm cho thật tốt thế là ok..... nếu cần tôi cũng có thể chỉ cho bạn một số người gioi để mà theo người ta sẽ sữa chữa những cái sai của bạn và hướng đc cho bạn đúng và chuẩn nhất .....

    ---------- Post added at 12:44 AM ---------- Previous post was at 12:35 AM ----------

    Bạn lên nhờ không phải 4 phủ là tất cả, đây chỉ là một phần nhỏ trong "bộ máy tâm linh". Cái cốt trong đó vẫn là chính mình, vì không đạo nào hay tín ngưỡng nào dẫn mình vào con đường chết cả chủ yếu là cái tâm của mình.... "có là không và không là có".... chúc bạn thành công
     

Chia sẻ trang này