Xuân về tức cảnh nên thơ Cho đào chớm nở cho mơ trắng rừng Nơi nơi trẩy hội tưng bừng Người người náo nức vui mừng xiết bao Lặng bước nhìn ngắm non cao Sương sa lác đác trăng sao gió ngàn Đường xa muôn dặm quan san Dạo chơi ở trốn thạch bàn cảnh tiên Bầu trời cảnh trí thiên nhiên Dương xuân một dải nối miền giang khê .
Sao ai để cảnh tái tê Sông bao nhiêu khúc người mê bao lần Núi trăm ai nghĩ cũng gần Trách chi duyên phận trăm lần vẫn không Buồn hơn sao chảy sông ngân Lung linh chi lắm để sân cõi lòng
Biết được chi bản tự lòng Làm sao người lại rũ lòng bỏ ta Đìu hiu ở dưới mái nhà Tâm tư tưởng vọng ngỡ là chiêm bao Công ta nàng phụ đã sao Nào ngờ nàng phụ cả công lẫn tình.