Trích Đoạn Chầu Văn Thờ "GIÁNG TIÊN KỲ LỤC"

Thảo luận trong 'Chầu văn lời cổ' bắt đầu bởi daidao, 7/5/14.

Lượt xem: 5,129

  1. daidao

    daidao New Member

    Bản Văn Giáng Tiên Kỳ Lục do cố nghệ nhân Phạm Văn Khiêm sáng tác. Trích đoạn trên được hai nghệ nhân Hoàng Trọng Kha (Đàn Nguyệt) và Nguyễn Hà Cân (Bộ Gõ) trình bày. Bản văn được Phủ Tây Hồ tổ chức thu âm !!!!!











    <object height="315" width="560"><embed src="//www.youtube-nocookie.com/v/x0PdEf92e50?hl=vi_VN&version=3" type="application/x-shockwave-flash" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true" height="315" width="560"></object>



    PHP:
    (Giáng Tiên Kỳ Lục Văn)
     
    Bỉ cách:
    Sơn Nam Vân Cát giáng tiên hương
    Ngọc nữ Quỳnh Hoa sắc hạ phàm
    Tích hiển Tây Hồ thi hoạ khách
    Danh lam Sòng Lĩnh chốn uy dương
    Triệu hồi tử phủ loan dư hạc
    Ảnh nguyệt quỳnh lâu khúc đoạn trường
    Bất tử vang danh thiên hạ Mẫu
    Cứu dân hộ quốc thọ vô cương
    Miễu cách
    :
    Nam Hải tích giáng tiên kì lục
    Bắc sơn hà anh dục tú chung
    Tây Hồ nguyệt lãng thanh phong
    Dấu tiên Vân Cát vốn giòng Lê gia
    Xã An Thái có nhà thế phiệt
    Đã đời đời kiếp kiếp tu nhân
    Từ đường hương hoả phụng thân
    Còn hiềm cây ngọc trước sân muộn mà
    Tâm hương thấu chín toà ngọc bệ
    Sắc Quỳnh Hương đệ nhị đầu thai
    Hoài nhân chín tháng lẻ mười
    Thái công giấc quế hồn mai mơ màng
    Cửa Kim Quyết rõ ràng trước mắt
    Khúc nghê thường rạo rực sinh ca
    Cửu thiên tiên nữ bách hoa
    Tập bài văn võ sắp ra đôi hàng
    Trên chín bệ ngai vàng lồ lộ
    Chuốc chén quỳnh Thánh Chúa muôn xuân
    Hồng y tiên tử ân cần
    Gót tiên rón rén trước sân quỳnh đài
    Bỗng sơ ý tay rơi chén ngọc
    Nổi lôi đình tức tốc ai đương
    Thổng cách 
    :
    Lệnh truyền sắc giáng nam phương
    Tiên nga ngọc nữ đưa đường như bay
    Bóng quế rải hiên tây vằng vặc
    Chốn phòng loan sực nức hương xông
    Thái Công chợt tỉnh giấc nồng
    Tin đâu Quỳnh Ngọc thâm cung nảy chồi
    Vườn xuân sắc tốt tươi vẻ thắm
    Nguyệt lầu lầu nhạn ngẩn ngơ bay
    Song tình nét liễu hây hây
    Tuyết in vẻ ngọc đắm say hương trời
    Giòng Lê thị nối đời hương hoả
    Chữ vô nam dụng nữ xá chi
    Cù lao dưỡng dục sớm khuya
    Tính Lê Quỳnh Ngọc chữ đề giáng tiên
    Nền thi lễ cần chuyên sớm tối
    Đức hiếu trung sáng rọi trời Đông
    Ngụ tình tuyết nguyệt hoa phong
    Ngũ âm lục luật lầu thông mọi đường
    Gặp vận nước cương thường điên đảo
    Đấng anh hào há chịu khoanh tay
    Xót đời bao nỗi chua cay
    Hổ mình phận gái khôn xoay cuộc cờ
    Giòng Lê thị đương cơ bĩ cực
    Mạc chuyên quyền áp bức lê dân
    Trí cao đã sắp cơ trần
    Đinh ninh một dạ vì dân diệt thù
    Cho xã tắc sơn hà một mối
    Chí anh hùng há ngại gian lao
    Ai hay lá thắm cờ đào
    Chữ tòng sớm rắp buộc vào gót tiên
    Hỏi Nguyệt Lão rằng duyên hay nợ
    Bình cách 
    :
    Sớm phũ phàng định chữ vu quy
    Quyết dùng thoát hoá mưu kì
    Lấy sinh giả tử quản chi thân này
    Sẵn bút ngọc thảo ngay từ chúc
    Phận liễu bồ lánh đục về trong
    Trăm năm trọn vẹn chữ tòng
    Một niềm hiếu kính quyết không đổi rời
    Nợ trần tục vừa đôi mươi mốt
    Tạ từ đường nhẹ bước ra đi
    Non côi mượn cửa từ bi
    Nguyện vì dân tộc xá chi hiểm nghèo
    Cơn binh cách xảy điều tai biến
    Cờn luyện
    :
    Xin Thế Tôn xuất hiện giải nguy
    Lấy câu ngũ giới tam quy
    Tiếng chuông thức tỉnh quần lê sớm chiều
    Cam thất hiếu chịu điều tân khổ
    Cửu giống nòi trăm họ lầm than
    Tưởng rằng hạc lánh mây ngàn
    Thung huyên thảm thiết chứa chan lệ sầu
    Tiên hạc giá bồng châu doanh hải
    Gắng tìm người nghĩa khái trung can
    Đông Thành
    Kẻ SócNghệ An
    Thanh Hoa
    Phố CátĐồi NgangNúi Sòng
    Giếng âm dương nước trong đôi mạch
    Dựng lầu hồng núi bách Thanh Hoa
    Đồi Dâu
    Quán Cháo bao xa
    Khi vào Ba Dội khi ra Bắc thành
    Quán Liễu thanh bên bờ chín giếng
    Khách anh hùng bàn chuyện quân cơ
    Phú chênh
    :
    Ngày vui chén rượu cuộc cờ
    Ướm lời non nước đề thơ tương phùng
    Đêm thao luyện võ công kiếm kích
    Sức phi thường tẩu bích như bay
    Chiêu anh hùng quán dựng xây
    Lệnh nghiêm thánh chúa ra tay kẻo nhờn
    Cõi Sùng Lĩnh bao cơn sấm động
    Lũ vương tôn cùng giống hại dân
    Phũ phàng cõi tục lần khân
    Đáng đời hết kiếp những quân bạo tàn
    Chốn rừng thẳm danh vang từ đấy
    Khắp xa gần ai nấy nức danh
    Mặc dầu làm chúa làm tinh
    Khách trần hồ dễ mắt xanh lọt vào
    Khắp bồng đảo tiêu dao mặc sức
    Tìm ai người hữu đức hữu danh
    Tiếng đồn xứ Lạng
    Tam Thanh
    Có nàng Tô Thị có thành biên quan
    Phân ranh giới Nam phương Bắc quốc
    Phùng sứ quân nhẹ gánh hồi bang
    Vó câu rong ruổi dặm ngàn
    Vẳng nghe khúc nhạc dịu dàng đầu non
    Tiếng văng vẳng gọi hồn cố quốc
    Khách văn nhân lạc bước Thiên Thai
    Trên non bỗng thấy một người
    Tiếng oanh réo rắt như khơi nỗi lòng
    Ba cây gỗ xếp chồng làm một
    Hỏi ai người trụ cột giang sơn
    Một cây hồ dễ lên non
    Ba cây chụm lại lên hòn núi cao
    Phùng sứ bỗng thấy điều kì dị
    Gỗ xếp hàng tẩu dĩ mã băng
    Mộc đề mão khẩu tiên xông
    Thuỳ sơn xuất xứ hạnh Phùng văn nhân
    Sơn đối cạnh lòng trần như ngợi
    Bỗng cơn đâu gió thổi lá bay
    Bóng hồng đã khuất non Tây
    Nhạc thiều còn vẳng hương bay ngát trời
    Dọc xuân
    :
    Phùng giục ngựa về nơi kinh địa
    Hai năm sau chí sĩ hồi hương
    Rượu bầu thơ túi xênh xang
    Chạnh lòng nhớ lại khúc đàn năm xưa
    Bèn dạo gót Tây Hồ phong nguyệt
    Nước long lanh trời biếc non xanh
    Trăm hoa ríu rít chim cành
    Lầu trong đã thấy hiện hình xa xa
    Lần bước tới thăm hoa dạo cảnh
    Nhác thấy người đoan chính anh thư
    Hầu bên hai ả đào tơ
    Rượu tiên bình ngọc lý ngư đượm mùi
    Diện đối diện đôi hồi chủ khách
    Rượu ba tuần đàn địch sáo chênh
    Vang vang khúc nhạc thanh bình
    Vi vu địch lộng chênh chênh tiếng vàng
    Phú nói
    :
    Lời non nước tơ tường gặng hỏi
    Trí Trương Hàm mở hội lập công
    Thảo lư ẩn bóng anh hùng
    Đã lòng hạ cố tơ lòng hôm mai
    Phùng biết ý như say chợt tỉnh
    Bỗng mặt hồ gió lạnh mây trôi
    Tạ từ cảm kích lòng người
    Khắp câu quốc vận bầy lời non sông
    Hiềm vì nỗi quang âm bặt phát
    Chí bình sinh bạc nhược còn đâu
    Di du trúc trượng giang đầu
    Chữ trung giành để người sau dõi truyền
    Kể từ buổi khách tiên kì ngộ
    Lời ngọc vàng còn ở bên tai
    Lý ngư rượu cúc bén mùi
    Vui cùng đôi bạn tới nơi mặt hồ
    Sung cổ thụ vi lô hưu hắt
    Bóng tiên nương biệt tích nơi đâu
    Nhấp nhô sóng vỗ bạc đầu
    Bên cây còn vạch mấy câu hoạ vần
    Thơ
    :
    Vân tác y thường phong tác xa
    Triêu du Đâu Suất mộ yên hà
    Thế gian dục thức ngô danh tính
    Nhất đái sơn nhân Ngọc Quỳnh Hoa
    Vãn cách 
    :
    Bấy lâu cách trở sơn hà
    Nhớ quê Vân Cát mẹ cha xóm làng
    Chúa từ trở lại quê hương
    Thăm cha thăm mẹ xóm làng duyên xưa
    Thăm thôi trở lại Thanh Hoa
    Bên đèo quán mát rừng già luyện quân
    Trăm ngàn mĩ nữ thanh xuân
    Kẻ ra quan lộ người tuần rừng ngang
    Kể chuyện 
    :
    Thanh HoaNghệ Tĩnh phố phường
    Tiếng đồn cô Tú đèo Ngang núi Sòng
    Ai qua Phố Cát suối trong
    Cờn xuân
    :
    Thăm hàng cô Tú núi Sòng bao xa
    Nhị cú
    :
    Đòi phen giấy động sơn hà
    Chim hồng tung cánh bao la phương trời
    Hay đâu nguyệt lão trêu người
    Cơ duyên lại mắc cho người tài danh
    Có người Kẻ Sóc Đông Thành
    Văn thao võ lược thông minh tuyệt vời
    Gần xa vang tiếng nữ tài
    Tìm cho biết mặt biết người biết tên
    Hạnh phùng khách tục nàng tiên
    Trong tình non nước ngoài duyên cầm kì
    Mặn nồng lá thắm thư đề
    Trúc mai sum họp quế hoè nở bông
    Bấy lâu thanh khí tương phùng
    Chữ duyên đã vẹn chữ trung cũng tròn
    Một niềm định tĩnh thần hồn
    Chữ tòng đã tỏ nhường gương lầu lầu
    Trời cao bể rộng sông sâu
    Ai hay con tạo cơ cầu trêu ngươi
    Phú nói 
    :
    Bỗng một phút sao dời vật đổi
    Tiết sơ tam đầu hội thanh minh
    Buồng xuân hiu hắt trướng quỳnh
    Gối đầu hai trẻ bên mình thiu thiu
    Chợt nghe tiếng nhạc thiều văng vẳng
    Bạn tiên hằng lững thững ngoài hiên
    Chập chờn tuyết phủ sương in
    Rằng vâng ngọc chỉ rước tiên về trời
    Giấc mộng tỉnh mấy lời còn nhớ
    Ắt hẳn rằng cớ sự chi đây
    Bồi hồi dạ én chưa khuây
    Ngổn ngang nghĩa trước thương thay tình nhà
    Lời mật dụ truyền ra Ba Dội
    Vời lang quân thẳng lối tin chày
    Tơ duyên ngắn ngủi bấy chầy
    Non sông nặng gánh trao tay bạn hiền
    Phú dầu 
    :
    Tình non nước nên duyên chăn gối
    Tạ lòng vàng xin đợi mai sau
    Xót tình con trẻ bấy lâu
    Xa con lòng thiếp trăm sầu ngàn thương
    Đành hai ngả âm dương cách biệt
    Dao cắt lòng thảm thiết châu rơi
    Phận đành nước chảy hoa trôi
    Thấm nhuần cây cỏ muôn đời mai sau
    Gương nữ kiệt cùng nhau soi mãi
    Ngọn cờ đào áo vải nên công
    Nữ lưu tỏ mặt anh hùng
    Mở đường con cháu Lạc Hồng bước lên
    Lời vàng ngọc phán truyền vừa dứt
    Trở xe hồng phút ngắt xa bay
    Phượng hoàng vỗ cánh lên mây
    Ngựa về cửa ải lá cây về rừng
    Dọc nhị cú 
    :
    Chúa từ buổi thoát vòng trần tục
    Đức oai linh như giục thế gian
    Nơi xưa dọn quán bán hàng
    Nhân dân lập miếu dựng đền kỉ công
    Đèo Ba Dội đền Sòng Phố Cát
    Giếng âm dương quán mát ai hay
    Âm thầm chờ gió non tây
    Phất cờ nương tử tung bay Long Thành
    Khắp Nam Bắc nức danh từ đấy
    Tiếng anh linh đã dậy gần xa
    Đồn rằng Nghệ Tĩnh Thanh Hoa
    Chúa tinh thần nữ hiện ra hại người
    Tin báo cấp về nơi kinh địa
    Hạ lệnh truyền tướng sĩ ra binh
    Ầm ầm nổi trận lôi oanh
    Dẫu sông cũng lấp dẫu thành cũng tan
    Lửa đốt sạch Đồi Ngang Phố Cát
    Phá tan hoang quán mát mọi nơi
    Trách rằng đã cậy uy trời
    Xem cơ tạo hoá trêu ngươi sau này
    Kiều dương 
    :
    Xứ Thanh Hoa từ ngày ách biến
    Bóng liễu dương xuất hiện nơi nơi
    Tiên dù lánh hạc về trời
    Hồn thiêng vẫn ở lòng người thế gian
    Khắp ba cõi thiện nam tín nữ
    Tự xưng là Liễu Chúa ra oai
    Làm cho chuyển đất động trời
    Ruộng đồng nứt nẻ sông ngòi tiêu khô
    Lửa đốt cháy kinh đô thành ngoại
    Nước lan tràn hà hải mênh mông
    Sóng xô bão giật đùng đùng
    Bờ kia cõi nọ nổi ong ào ào
    Nỗi cơ cực kêu nào ai thấu
    Cảnh bần hàn cá chậu chim kinh
    Nhân dân biểu tấu đồng tình
    Lập đền thờ chúa dân lành đội ơn
    Hãm cách 
    :
    Bỗng biên ải Chiêm Man dấy động
    Lệnh triều đình gióng trống ra binh
    Bao phen giáp chiến tung hoành
    Khôn đường sức giặc Chiêm Thành cường hung
    Lui quân sĩ qua vùng Phố Cát
    Giếng âm dương bóng mát nghỉ ngơi
    Canh ba xuất hiện một người
    Tâu xin dẹp giặc vì đời ra tay
    Giấc mộng tỉnh vừa hay tin báo
    Giặc Chiêm thành đường đạo tiến truy
    Đùng đùng nổi giận bốn bề
    Quân reo ngựa hí bổ vây trùng trùng
    Dồn cách 
    :
    Cơn gió cuốn mịt mùng các ngả
    Hướng quân Chiêm cát đá tung bay
    Thiêu hồn địa xám đêm ngày
    Giặc Chiêm phút đã bó tay đầu hàng
    Lệnh khải hoàn gia ban Chế Thắng
    Tước đại vương truy tặng mẫu nghi
    Ngẫm câu sinh ký tử quy
    Chữ sinh kia có ra chi mới là
    Sinh cứu được muôn nhà hạnh phúc
    Tiếng thơm bay khắp cả nơi nơi
    Sắc thân tuy đã qua đời
    Tử mà bất tử muôn người ca vang
    Pháp thân tựa hào quang sáng tỏ
    Soi loài người soi cả càn khôn
    Anh linh thác vẫn như còn
    Ngàn năm bất tử cháu con tiên rồng
     
    Chỉnh sửa cuối: 19/5/14

    Bình Luận Bằng Facebook

  2. nathan_van_nguyen

    nathan_van_nguyen New Member

    anh tăng chuyên trích đoạn
     

Chia sẻ trang này