Dặn lòng mình trước khi đi Hội An là hãy bước thật chậm, chụp thật ít đễ ngắm nhìn và cảm nhận phố cổ Hội An được nhiều hơn. Phố Hội trong tâm tưởng của sói như một ốc đảo nhỏ nơi cuộc sống xô bồ không chen lấn vào, nơi thời gian không vội vàng lướt qua mà nhẹ nhàng phủ lên từng vách tường, khung cửa và cả ánh mắt người những dấu vết của mình...thật dịu, thật êm! Dịu êm như ly trà nóng thật đắng sẽ đọng lại cái “ngọt hậu” trong vòm miệng và thấm vào từng tế bào. Dịu ngọt như vị cay nồng của rượu với khô mựt trong những ngày lũ tràn. Phố Hội khi sói đến không khác mấy như những gì sói hình dung. Khác chăng là nhiều “Tây” quá, nhiều khách du lịch quá, nhiều mùi nước hoa từ “Tây” quá. Những mùi lạ, thơm nhưng chẳng thể dịu êm! sói hiểu và sói nghĩ các bạn cũng sẽ hiểu rằng việc nhiều “Tây” là điều không tránh khỏi; nó là quy luật của cuộc sống. Chẳng phải khách du lịch từ muôn nơi đổ về đây để tìm lấy chút “dịu êm”, tránh đi những muộn phiền, lo toan đấy sao. Vẫn còn đấy những rêu phong trên từng mảng tường, còn đấy những mái cong trăm năm mưa nắng, còn đó những hòn đá xanh bước chân xen lẫn những viên gạch bê tông xù xì vô hồn. sói thích lắm khi tìm cho mình những lối nhỏ nắm xen lẫn giữa những dãy nhà. Nơi ấy với sói thấy phố Hội là mình nhất- một phố Hội yên bình khác với một phố Hội ồn ào cách vài bước chân. sói đi tìm những bà mẹ Quãng Nam mà hoài không thấy. sói muốn đi tìm những nụ cười thân thiện, hồn nhiên mà chân tình hoài mà không thấy. sói chỉ bắt gặp những cô bán hàng thướt tha trong tà áo dài Việt nhưng khuôn mặt vô cảm, hờ hững với người qua lại; sói thấy nhiều nhiều lời mời chào mà bỗng thấy mình lạ xa với chốn này. sói biết, sói hiểu những chẳng thế nói dối mình khi bảo mình không thấy buồn. ...đêm qua tôi nằm mơ tôi thấy bóng mẹ khòm lưng nhóm bếp tôi nghe tiếng ầu ơ ví dầu bên hiên nhà tiếng chổi quét ngoài sân tiếng sóng vỗ nhẹ mạn thuyền và tôi bỗng cười vui trong một giấc mơ ngoan...
Hội An đúng là có nhiều thứ làm mê đắm lòng người... Tôi thích những đêm trăng phố Hội hay những ngày mưa phố hội lặng tâm tình... Thoang thoảng mùi trầm tỏa ra từ đỉnh hương không gian càng thêm mơ màng về một thời quá vãng....